Edit: Mạc Thiên Y 
“Trả cho ta!” Lữ thị gầm lên giận dữ, như con thú hoang bị bị chọc giận, bỗng nhào tới Yến Hoằng Chân. 
Người như thị, sao có thể đụng được vạt áo của hắn, ®МαcŦЋιεηΨ Yến Hoằng Chân tiện tay cầm vật gì đó trông như tẩu hút thuốc ném một cái, Lữ thị lập tức nhào tới, đầu tiên là hút vào một hơi mạnh, đợi lúc miệng mũi phun ra khói, trên mặt liền lộ ra vẻ phiêu phiêu như tiên. 
Hút vào thứ kia, cả người thị dường như càng thêm hưng phấn, trên gương mặt tái nhợt nổi lên sắc đỏ nồng đậm, chợt quay sang Yến Hoằng Chân hưng phấn mà nói: “Kế hoạch của chúng ta thành công… lão bất tử kia quả nhiên bệnh nặng một trận… Tấn vương cùng Chu Hậu Văn nhất định sẽ gấp gáp… Ha ha ha… Lão bất tử sẽ không bỏ qua cho bọn chúng… sau khi chúng chết, lão bất tử sẽ để mắt đến Bình nhi, hì hì… Con trai của ta sẽ trở thành Thái tử a… sau này ta sẽ là Thái hậu a… xem các ngươi ai còn dám xem thường ta, ha ha…” 
Lữ thị đầu bù tóc rối nhảy nhót ở nơi đó, rõ ràng đã sa vào trong ảo giác nào đó. 
Yến Hoằng Chân lơ đễnh dời một cái ghế qua, ngồi lên, ngược lại rất có kiên nhẫn quay sang nói với người đàn bà điên cuồng kia: “Ngươi nói không sai, kế hoạch của chúng ta đã thành công, bây giờ con trai ngươi đã trở thành hoàng đế rồi, ngươi không phải cảm thấy vui sao?” 
“Vui? Ta dĩ nhiên là vui a…” Lữ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-qua-phu-den-quy-phu/2006697/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.