Edit: Mạc Thiên Y
Thời gian như nước chảy, đảo mắt bỗng đến tháng tư hoa nở mặc ấm, bấm đốt ngón tay tính toán, Yến Hoằng Chân đi đã gần nửa năm, lý ra nên trở về từ sớm rồi, chẳng qua là các chuyên gia khai khoáng mà triều đình phái đi phát hiện, hai tòa tài nguyên khoáng sản khai quật được từ vùng đất Miêu Cương kia, số lượng dự trữ vượt xa ngoài dự liệu, đặc biệt tòa mỏ vàng, gần như là lớn thứ hai toàn quốc. Hoàng thượng hay tin hiển nhiên là long tâm cực kỳ vui mừng, vì để tránh cho xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nữa, Yến Hoằng Chân mới bị giữ tại đó mãi đến bây giờ. Song lần trước hắn gởi thư nói, sự tình đã được xử lý kha khá rồi, ít ngày nữa Hoàng thượng sẽ hạ chỉ cho đại quân hồi kinh.
Tô Tuệ Nương hay tin này, tất nhiên vui mừng quá đỗi, bắt đầu tâm tâm niệm niệm mong ngày đó tới nhanh một chút. Cứ thế lại qua non nửa tháng, một hôm nọ, Tô Tuệ Nương đang ôm con ngủ say, bỗng cảm thấy trên người mình đè ép thứ gì, nàng choàng mở mắt, hét lớn: “Cẩu tặc to gan, dám…”
Song, lời còn chưa dứt đã bị người phủ kín cả miệng, qua cơn hỗn loạn vì bị đột nhiên đánh thức, Tô Tuệ Nương lập tức nhận ra người ôm mình là ai, trong nháy mắt, thắt lưng thả lỏng, thân thể cũng mềm oặt, nàng vươn cánh tay mềm nhũn khoác lên cổ nam nhân, hai người hôn đến khó lìa khó bỏ.
Không biết qua bao lâu, nam nhân mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-qua-phu-den-quy-phu/2006644/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.