Edit: Mạc Thiên Y
Nhắc tới phủ Vĩnh Bình Hầu hôm nay cũng thật là ứng với câu “thời kì giáp hạt” (dễ gây đói kém). Vô luận là đại lão gia Yến Nguy Nhiên hay là Yến Hoằng Bác mới thừa tước đều không phải là loại người tiến xa, lại không thấy nhận được chức quan nào trên triều đình, cũng không có phần tình cảm nào trong lòng hoàng đế. Chiếu theo dĩ vãng, không đến mười năm, phủ Vĩnh Bình Hầu nhất định suy bại ra khỏi trung tâm quyền quý, biến thành loại gia tộc bên lề có cũng được mà không có cũng không sao. Bây giờ thái độ của họ đối với Yến Hoằng Chân khác hẳn với dĩ vãng, chẳng qua là thấy hắn bây giờ “khí thế” dần vượng, có thể diện trước mặt hoàng đế mà thôi.
“Đúng rồi, Tuệ tỷ tỷ, ta có một chuyện hỏi nàng!” Đột nhiên, Yến Hoằng Chân như sực nhớ ra gì đó: “Nàng có biết Lữ quý nhân trong cung không?”.
Tô Tuệ Nương trong lòng chợt động, kinh nghi bất định hỏi: “Lữ quý nhân? Chàng nói Lữ Trĩ ư?”
Yến Hoằng Chân sâu xa nhìn vào con ngươi Tô Tuệ Nương, một lát sau, dùng giọng điệu thoải mái nói: “Phải! Chính là Lữ thị, vài ngày trước thị lén liên lạc với ta, nói với ta rằng, là bạn cũ của nàng.
“Thị liên lạc với chàng làm gì?” Tô Tuệ Nương nghe vậy lập tức khẩn trương: “Tiểu Thất, chàng cách xa thị một chút, nữ nhân kia không dễ chọc đâu.”
“Tuệ tỷ tỷ không cần kinh hoảng như thế, thị cũng không muốn ta làm gì cả.” Yến Hoằng Chân trấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-qua-phu-den-quy-phu/2006610/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.