Edit: Mạc Thiên Y
Nhìn Tô Tuệ Nương trước mặt, trong mắt Vương Lục Lang thoáng lướt qua vẻ kinh ngạc thật sâu, đây vẫn là Tô Tuệ Nương xấu xí không chịu nổi trong trí nhớ kia ư, trông nước da trắng nõn như thể bấm ra nước kia, trông gương mặt nhỏ nhắn châu tròn ngọc sáng kia, trông khí phái đầy mình kia, cô gái trước mắt có thể sánh bằng Ngũ tỷ của gã, không! So với tất cả các cô gái chưa chồng trong Vương Gia Ao, thoạt nhìn còn đẹp hơn.
Tròng mắt Vương Lục Lang đảo tròn liên tục, lóe lên ánh xấu xa. Tô Tuệ Nương chau mày, nhìn đám người chặn đường nàng, mấy người này đều là thiếu thiên choai choai mười lăm mười sáu tuổi, ở trong thôn thuộc đám cả ngày chơi bời lêu lổng, nổi tiếng du côn vô lại.
Tô Tuệ Nương không muốn dây dưa nhiều với hạng người này, chỉ lạnh lùng nói: “Tránh ra!”
“Ôi… Tứ tẩu hà tất tuyệt tình như vậy, nói thế nào chúng ta cũng từng là người một nhà mà!” Hôm nay Vương Lục Lang mặc một thân áo bào màu phấn trên mặt tô thêm một lớp phấn trắng, trong tay còn cầm cây quạt giấy, theo sau gã là đám tiểu lưu manh Tiền Tứ, cả người ăn vận giống hệt như con hát muốn đăng đàn xướng hí, trông đặc biệt buồn cười. Gã vừa nói vừa đi tới Tô Tuệ Nương, đám Tiền Tứ cũng ha hả sấn tới, Tô Tuệ Nương bị bọn họ vây vào giữa.
“Lặp lại lần nữa, tránh ra cho ta.” Tô Tuệ Nương vẻ mặt bình tĩnh, trong ánh mắt nhìn Vương Lục Lang có sự chán ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-qua-phu-den-quy-phu/142400/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.