Chương trước
Chương sau
Chương 320
- Đợi chút. – bên ngoài sơn độngcó người nhẹ nhàng cười lên tiếng ngăn cản Cảnh Dạ Lan. Theo đó, bóngngười chầm chậm tiến vào, nụ cười mị hoặc kia giơ lên.
Cảnh Dạ Lan lạnh lùng nhìn rồi nói:
- Làm sao ngươi biết ta ở trongnày? – khi nói chuyện, nàng lơ đãng nhìn về phía sau người tới và mộttia thất vọng lướt nhanh qua trong mắt.
Hắn không có tới…
- Nếu vương phi không xuất hiệnthì sao ta có thể tìm được người. – Vô Ngân xem xét bốn phía, cười hì hì nói. Ánh mắt y dừng lại trên người Tô Tĩnh Uyển không khỏi mị lên.
- Tìm ta làm cái gì? Không phảiviệc ngươi mượn tay ta để làm đã kết thúc tốt đẹp rồi sao. = Cảnh Dạ Lan chậm rãi đứng lên, tà nghễ liếc nhìn Vô Ngân một cái. Dù tâm tư của ycó bị người khác vạch trần thì y vẫn cười mê người như vậy.
- Vương phi cần gì nói như vậy,ta nghĩ vương phi cũng muốn biết ai là người đứng sau bức màn thao túngnày. Vậy nên Vô Ngân mới dùng chút tiểu kỹ xảo trước mặt người, cũngkhông có tính là quá.
Ngay từ đầu y đã đoán được nữ tử bên cạnh Lâm Tông Càng nhất định có quan hệ gì đó với bọn y. Hơn nữa, thủ pháphành động của nàng khiến Vô Ngân cảm thấy khá quen thuộc nên y đoán mụcđích của nàng ta là hướng tới Khanh Trần và vương phi. Có điều, muốnnàng ta tự động xuất hiện vẫn phải dùng một ít thủ đoạn.
Khanh Trần luôn lo lắng cho thân thể củaCảnh Dạ Lan nhưng lại không có nói cho nàng biết. Còn Cảnh Dạ Lan, tuynàng mạnh miệng cái gì cũng không hỏi không nói nhiều nhưng trong lòngthực ra rất nhớ thương hắn. Thân thể nàng không khỏe, với đủ loại bệnhtrạng nhìn như giống mang thai mặc dù không bắt mạch được chính xác. Cóđiều, theo y thì Cảnh Dạ Lan là một người dám ra tay hành sự!
Tiểu kỹ xảo! Cảnh Dạ Lan cười lạnh nhạt:
- Đúng vậy, ngươi đã sớm muốn lấy ta làm mồi nhử khiến cho người phía sau bức màn mắc câu. Nhưng chỉ sợngươi không ngờ được, người ra tay với ta lại là Thu Thủy.
- Quả thật không ngờ sẽ là nàngấy, thậm chí ta còn đoán người phía sau là Tô Tĩnh Uyển. Tuy rằng cácnàng có những suy nghĩ bất đồng nhưng một khi liên quan tới ngươi và đứa nhỏ của Khanh Trần thì các nàng sao có thể ngồi yên được! – nói tớiđây, Vô Ngân quay sang nhìn Tô Tĩnh Uyển, miệng cong cong nở nụ cười. –Sườn phi nương nương, ngươi nói có đúng không?
- Cũng chỉ có người nghĩ ra được. Bởi vì ngươi không giống ai cho nên so với ai khác ngươi đều nhìn thấutriệt và cũng chỉ có người mới có thể ở chung với Hiên Viên Khanh Trầnnhiều năm như vậy. Đều là những kẻ lãnh huyết vô tình!
Đôi mắt yêu mị của nàng nhìn y đầy đùacợt, nụ cười nơi khóe miệng càng ngày càng thâm sâu, dần dần tiếng cườilớn thêm khiến khuôn mặt vốn tái nhợt bệnh tật không chút máu vì kíchđộng mà đỏ ửng.
Đôi mắt Vô Ngân dường như có thể thấuhiểu nhân tâm, toàn bộ những điều y đoán đều không sai biệt. Nàng tínhtoán từng chút, hành động cẩn mật nhưng cuối cùng vẫn bị y nhìn thấu.
- Từ ngày ta biết ngươi thì ta đã là một kẻ lãnh huyết vô tình, chẳng lẽ ngươi đã quên! – Vô Ngân cườinhư đứa trẻ cứ như những lời Tô Tĩnh Uyển nói là đang khen ngợi chứkhông phải chửi mắng, thậm chí còn có chút hưởng thụ, nhân tiện giảithích thêm.
- Sao, ngươi còn chưa nghĩ rathuốc giải mới?! – Tô Tĩnh Uyển liếc Vô Ngân. Vô Ngân không làm chuyệngì mà không có lợi cho mình, đúng lúc y tìm tới ngăn cản Cảnh Dạ Langiết nàng thì nhất định là có gì chuyện gì đó cần nàng. Nghĩ vậy, một nụ cười đắc ý dạng khai. – Vô Ngân ngươi cũng có một ngày đi cầu ngườikhác sao? Ha ha ha ha~~
- Quả thực là chưa có! – Vô Ngânthực tâm nói. – Vừa rồi ta còn nghĩ là không nên ngăn cản vương phi giết ngươi! – dường như y đang mâu thuẫn, trên mặt ẩn hiện sự ảo não.
- Ta sẽ không nói cho ngươi biết, đừng mơ tưởng! – nàng ngừng cười, đột nhiên mở bừng hai mắt đầy oán hận nhìn Vô Ngân. Nếu ánh mắt có thể giết người thì Vô Ngân phỏng chừng đãchết trăm ngàn hồi rồi!
- Ta biết độc dược lúc trước chỉcó ngươi biết cách phối chế, nhưng chắc ngươi cũng không dự đoán được là sẽ tính sai. Tĩnh Uyển, ngươi cũng nên biết con người của ta có mộtthói quen không tốt lắm, khi chưa rõ chuyện gì thì ta sẽ không vội vàngkết luận, ngươi đã khơi gợi lòng hiếu kỳ của ta, dĩ nhiên ta không thểbuông tha cho cơ tốt hội này! – nói xong, y nâng Tô Tĩnh Uyển đứng lên.
Cảnh Dạ Lan lập tức ngăn trước mặt y:
- Nàng là của ta! – tâm tư VôNgân không ai đoán được, mặc kệ những lời Tô Tĩnh Uyển nói khi nãy làthật hay giả thì nàng cũng không thể giao nàng ta cho Vô Ngân được.
- Ta biết, ta chỉ mượn một chút.Lúc nàng đi như thế nào thì ta nhất định sẽ để nàng còn nguyên vẹn giaolại cho vương phi, được chứ!? – y vươn tay, nhẹ giọng nói với Tô TĩnhUyển. – Ngươi quyết định đi, là đi theo ta hay để Khanh Trần xử lýngươi?
- Ta nói rồi, nàng là của ta, ai cũng không có quyền mang nàng đi!
- Vương phi, người muốn ta buôngtha cho Lâm Tông Càng vì người không muốn Thu Thủy chết. Mệnh của nànglà do người cấp, dĩ nhiên ta không thể động nhưng Tô Tĩnh Uyển là ngườicùng sư môn với ta, theo lý thì ta có thể xử trí. Cho dù vương phi cóđồng ý với Tô Vân Phong điều gì cũng không thể ngăn cản ta. Không tinthì vương phi có thể thử xem. – y nói thong thả mà kiên định muốn lúcnày mang Tô Tĩnh Uyển đi; khẩu khí không chấp nhận nửa điểm thươnglượng. Vẫn là nụ cười như thường song mang cho người ta cảm giác áp bứcvô hình.
- Đợi chút, ta đi theo ngươi! – Tô Tĩnh Uyển đột nhiên lên tiếng.
- Nghĩ thông suốt rồi?! – Vô Ngân hài lòng với lựa chọn của nàng ta.
- Ngươi không sợ ta nói lung tung làm ra giải dược độc chết nữ nhân này! – Tô Tĩnh Uyển tà tà trừng mắtnhìn Cảnh Dạ Lan liếc xéo.
- Dù sao thì ai cũng không biếtđược kết quả, chi bằng cứ thử xem. Chính là nếu nàng vì thế mà chết thìcũng không hợp với tâm nguyện của ngươi. Phỏng chừng tâm Khanh Trần khiđó cũng như tro tàn, ngẫm lại thì người đắc ý nhất nói không chừng chính là ngươi! – y bình thản nói rồi kéo Tô Tĩnh Uyển tới bên người. – Vương phi, người cũng nên biết thời gian của mình không còn nhiều lắm. Hắnđang ở dưới chân núi, về phần người muốn đi hay ở thì đó là chuyện củacác ngươi. Miễn cho ta cáo lui trước, vừa rồi bất kính, đắc tội rồi!
Nói xong, y mang theo Tô Tĩnh Uyển rờiđi, chỉ để lại Cảnh Dạ Lan còn ngơ ngác nhìn xuống núi. Đúng vậy, thờigian của nàng không còn nhiều lắm…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.