*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: L.N.H.T
Rốt cuộc phần của nữ chính cũng quay xong hết…
Đến cuối cùng Khâu Vân Vân vẫn dùng ánh mắt khinh thường nhìn Dư Uyển Uyển. Ở đây càng lâu, bà càng không hi vọng vào bộ phim này. Thậm chí Khâu Vân Vân còn rất nghiêm túc an ủi Dư Uyển Uyển nói, coi như con ra ngoài đi chơi một chuyến vậy.
Chơi… Giống như có thể là chơi sao? Thành phố nhỏ này chính là điểm du lịch nổi tiếng trong nước đấy.
Vừa vặn vết thương trên mặt Khâu Vân Vân cũng tốt hơn rất nhiều, vì vậy Dư Uyển Uyển thương lượng cùng mẹ cô, hiếm khi tới thành phố phía Nam một lần, không bằng đi dạo xung quanh một chút rồi về nhà nhé?
Nhưng đến lúc này, bình thường Khâu Vân Vân vẫn luôn ghét bỏ ông chồng họ Dư không có bản lĩnh lại không nhịn được bắt đầu lo lắng cho ông nhà rồi. Bà cảm thấy trừ làm việc ra thì ông không làm được cái gì cả. Cái này không được cái kia cũng không xong, sợ sẽ xảy ra chuyện gì đó.
Dư Uyển Uyển thật sự không thể nào nói thành lời về mẹ cô và ba cô. Cô vẫn cho rằng ba cô hèn nhát cả đời, mẹ cô tùy hứng bá đạo cả đời. Cuộc sống của bọn họ là một bi kịch.
Nhưng bây giờ xem ra, người của thế hệ trước có một câu nói gì ấy nhỉ, nồi nào đậy vung nấy?
Kiếp trước, cô cho rằng oanh oanh liệt liệt, trải qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-phan-dau-thanh-anh-hau/194345/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.