Editor: L.N.H.T
Dư Uyển Uyển không biết anh họ của mình đang suy nghĩ gì, cô đang mày ủ mặt ê việc “anh Anh” cool ngầu mười năm như một ngày, chết không tử tế…
Mỗi lần đạo diễn vừa nói qua, Dư Uyển Uyển lại có xúc động mún quỳ lạy tới nơi. Cố tình cảnh diễn của cô và anh Anh cực kỳ nhiều. Vai diễn xì dầu của anh Anh chủ yếu là chọc em gái khóc, lừa dối mẹ già.
Diễn chung vài lần với anh ta xong, Dư Uyển Uyển không nhịn được đi đến trước mặt lão sư Phùng tìm kiếm an ủi.
Thật ra Dư Uyển Uyển cũng chỉ là một người mới có rất ít kinh nghiệm diễn. Thiên phú thì cũng có một chút (nhiều kinh nghiệm tích lũy ở kiếp trước).
Lúc hợp tác với diễn viên giỏi, họ có thể kéo cô theo, diễn xuất cũng được nâng cao. Còn hợp tác với diễn viên không giỏi, thì chính là một tai nạn.
Bản thân cô là người mới, còn kéo theo anh Anh? Đừng nói giỡn.
Vì vậy lão sư Phùng ra sức hùa theo cô, khen ngợi cô cảnh diễn vừa rồi tạm được, ít nhất có chút hiệu quả lôi kéo.
Đợi đến lúc lão sư Phùng và anh Anh diễn cùng, mặc dù cũng không phải một lần là qua, vì anh Anh vẫn rất cool ngầu, vẫn cực ra vẻ tổng giám đốc, nhưng lại chẳng hiểu sao giọng điệu lại đi theo lão sư Phùng. Nên nói gì, nên có động tác gì, phối hợp với lão sư Phùng không kém chút nào…
Khí tức tổng giám đốc bá đạo của anh Anh bị khí tức mạnh mẽ của bà mẹ càm ràm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-phan-dau-thanh-anh-hau/1373032/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.