*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: L.N.H.T
Kể từ sau khi Dư Uyển Uyển nhìn cảnh Đới Chí Trạch và Lăng Điệp diễn thì cảm xúc trào dâng.
Hoặc có thể nói, kể từ sau khi cô tới đoàn phim này, ngày nào cũng có thể nhìn thấy được cái mới mẻ, học được vài thứ mới, thể nghiệm những cảm xúc chưa bao giờ có. Về ứng xử, về diễn xuất cũng là về cuộc sống.
Nhìn các tiền bối cố chấp quyến luyến với sân khấu, nhìn các diễn viên cả ngày bận rộn, lại không ngừng tìm kiếm cơ hội trong studio…
Trong lòng Dư Uyển Uyển có một cảm giác nói không ra lời.
Sao mà cô may mắn có thể làm lại lần nữa, sao mà cô lại gặp được người tốt thế này, sao mà cô may mắn có thể chân chính đứng bên quan sát học hỏi kỹ năng diễn xuất…
Cho tới bây giờ cô mới hiểu được, kiếp trước cô cho rằng Phương Dật Thần đã xem như đã thành công rồi. Cực kỳ may mắn leo lên ngai vàng Ảnh đế trong nước, thù lao đóng phim mấy ngàn vạn, fan trên mấy vạn, thường xuyên xuất hiện ở trong các tin tức…
Mãi đến lúc nhìn thấy lão sư Phùng, nhìn thấy Đới Chí Trạch, nhìn thấy Lăng Điệp, Dư Uyển Uyển mới phát hiện, Phương Dật Thần không tính là thành công.
Diễn xuất, tu tâm.
Mà Phương Dật Thần sớm đã bị lạc trong vinh hoa danh dự rồi.
Cho dù anh ta cực may mắn, càng ngày càng nổi tiếng, nổi mấy chục năm… Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-phan-dau-thanh-anh-hau/1373028/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.