" Oe oe oe…"
" Phu nhân xin hãy dỗ dành tiểu thiếu gia, nếu không chúng ta sẽ bị phát hiện mất "
Bá Tước phu nhân lúc này tay bế một đứa bé tầm khoảng 1 tuổi không ngừng khóc bên cạnh còn có một cậu nhóc 6 7 tuổi đang bám lấy góc áo mẹ mình thân sắc lo lắng đi theo đám Pháp Sư di chuyển trong đường hầm.
Bá Tước phu nhân cũng biết việc này là không tốt nên không ngừng dỗ dành
" Ngoan nào con gái của mẹ, ngoan nào…"
Nhưng cô nhóc vẫn không có dấu hiệu ngừng lại tiếng khóc càng ngày càng lớn hơn
" Oe oe oe…"
Đột nhiên phía trên đám người nghe thấy được tiến bước chân dồn dập và cả nói chuyện thanh âm
" Bụp bụp bụp…"
" Lục soát kỹ cho ta, không để tên nào chạy trốn"
" Đại nhân chúng ta không phát hiện người thân của gã Bá Tước chỉ phát hiện cái xác của hắn ở đây thôi "
" Đại nhân bên này cũng không"
Đột nhiên tên đầu lĩnh lúc này ra hiệu mọi người im lặng, mắt nhắm lại tai đang tập trung nghe cái gì đó
" Khoan đã, hình như tiếng này là… tiếng khóc "
Đám binh sĩ cũng không nghe được bởi vì đường hầm ở dưới cũng khá sâu tên đầu lĩnh này nghe được bởi vì đơn giản hắn là Kỵ Sĩ.
" Bên dưới, tiếng khóc ở bên dưới, nhanh mau tìm cho ta chắc chắn ở đây có đường hầm "
" Rỏ "
Lão già và đám pháp sư lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nong-no-den-dai-lanh-chua/3548304/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.