Bên trên bày gia vị, lụa, trà, muối là mặt hàng chính, ngoài ra còn có một số đồ linh tinh lặt vặt như đồ chơi, kẹo,… vân vân
Lãnh dân lúc này cũng từ từ đi tới bu đầy sạp hàng, ánh mắt đám người không ngừng ngó tới ngó lui chỉ chỉ trở trỏ.
Trừ Hubert và con trai hắn ra đoàn người trong thương đội lúc này sắc mặt đều rất lơ đểnh, bọn họ cũng không tin đám nông nô này có tiền mua.
Đột nhiên âm thanh thanh thúy phát ra từ một bé gái vang lên
" Vị tiên sinh này cái này bao nhiêu tiền?"
Cô bé dùng tay chỉ chỉ đóng viên kẹo to bằng ngón cái trước mặt, một tên tùy tiện báo giá
" 1 tiền đồng 20 viên"
Cô bé lúc này kéo góc áo cha mình chỉ về đóng viên kẹo trước mặt, một cậu bé bên cạnh có vẻ nhỏ tuổi hơn cũng mút mút đầu ngón tay
" Cha ơi "
Tên đàn ông lúc này thấy thương 2 đứa con của mình, hắn có chúc chẩn chờ từ trong túi móc ra 1 viên tiền lòng đưa cho tên tên này
" Lấy cho ta 20 viên đi"
Tên này nhìn viên tiền đồng trước mắt hắn có chút ngơ ngác trong lòng thầm nghĩ
" Có tiền vậy sao, một viên tiền đồng có thể mua được đồ ăn nửa ngày cho một gia đình 4 người a"
Thực ra hắn không biết, người này là một nông nô trồng lúa mạch năm trước vì có phân bón của Bevis nên sản lượng tăng cao.
Sau khi nộp thuế cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nong-no-den-dai-lanh-chua/3548294/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.