Mỗi tháng, Trì Tranh có ba ngày nghỉ, thời gian không cố định, thế nên nếu có chuyện quan trọng, hắn đều nói với đồng nghiệp để chia ngày nghỉ.
Mấy nhân viên trong quán sửa xe đều hơi hơi sợ Trì Tranh, nếu hắn nói muốn nghỉ ngày nào, không ai dám tranh với hắn.
Tư Ngật được nghỉ, Trì Tranh cố ý nghỉ cuối tuần để đi chơi với cậu, hai người cùng ra ngoài hẹn hò, xem phim giống như những đôi tình nhân bình thường.
Vẫn còn sớm, chưa đến giờ chiếu phim, ngoài rạp phim có quán bán đồ ngọt theo phong cách tình nhân, trang trí bày biện rất lãng mạn. Tư Ngật nhìn qua mấy lần, chưa kịp thu hồi tầm mắt, Trì Tranh đã nắm chặt tay cậu, nói: “Dù sao cũng rảnh, qua đó ngồi một chút đi.”
Hai người ngồi bàn bên cửa sổ, ánh nắng vàng rực rỡ xuyên qua kính thủy tinh lọt vào trong, Tư Ngật ngồi trong ánh nắng, cười nheo mắt thoải mái vô cùng.
Trì Tranh sờ sờ đầu cậu, thấp giọng nói: “Anh chưa từng yêu ai, không biết phải làm thế nào để người khác vui vẻ, cũng không biết mấy trò vặt lãng mạn. Nếu em muốn có cái gì, muốn làm cái gì cứ nói thẳng cho anh, vì em, anh chắc chắn sẽ làm được.”
Tư Ngật không biết cảm xúc bây giờ là thế nào, cảm động nhiều hơn, hay đau lòng nhiều hơn? Hai người không chỉ là người yêu, nói chính xác hơn thì, hai người là người thân duy nhất của người kia, là nơi mà người kia dành hết tâm huyết tình cảm.
Tất cả những nỗi niềm nặng trĩu dồn hết vào một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nien-nhu-nguoi/246487/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.