Khưu Tiệp ngồi ở ghế sau khẽ giọng chế nhạo suốt rằng Dante nói năng rất thụ nhưng thái độ lại rất công, không dễ gì đối phó. Thân Nhã Lợi lẽ ra rất choáng váng lại bị Khưu Tiệp chọc cười vui vẻ suốt cả quãng đường. Xenhanh chóng đưa Khưu Tiệp về nhà, Khưu Tiệp lại liên tục dặn dò Dantephải bảo đảm sự an toàn cho Thân Nhã Lợi. Dante bấm kiếng xe xuống gậtđầu: "Tôi bảo đảm nhất định sẽ đưa cô ấy về đến nhà, nhìn cô ấy vào cửarồi mới đi."
Vì thiếu đi Khưu Tiệp tíu tít nên trong xe cũng yên tĩnh hơn rất nhiều.Thân Nhã Lợi nhìn bóng cây lay động bay theo ánh đèn sặc sỡ bên ngoài,đầu tựa vào cửa kiếng lạnh băng. Dường như Dante cũng không có ý địnhtrò chuyện, thế nên hai người cứ ngồi ở vị trí một trước một sau yênlặng hơn mười phút.
Sau đó Thang Thế lên tiếng phá vỡ không khí tĩnh lặng này: "Tôi phát hiệnvăn hóa uống rượu ở trong nước thật bất lịch sự, luôn thích bắt buộcngười khác uống rượu, nhất là bắt phụ nữ, thật chẳng có phong độ chútnào."
Cô vốn đang say mê nhìn vào chiếc gáy trắng trẻo của Dante, nghe thấytiếng nói của Thang Thế thì bỗng ngồi thẳng lên: "Nói đến đây, em pháthiện ra anh Dante uống cừ quá. Đã uống rất nhiều nhưng cũng không thấysay."
"Anh hơi say rồi, chỉ là nhìn không ra thôi." Khuỷa tay Dante đặt trên thành xe và chống lên vầng trán.
Thang Thế lại ném cho anh một ánh mắt khinh thường: "Cậu bớt giả vờ đi. Lúcnày cậu cũng chỉ có thể gạt được lòng thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-niem-thanh-thanh/3016756/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.