-"Ngốc Ly Nguyệt , đừng khóc nữa . Ngươi phải nhớ kĩ trước mặt bất kì người nào khóc chính là thừa nhận sự yếu đối
của mình . Có biết không?". Bàn tay nhỏ theo sự chì định của Lam Chi nhẹ nhàng quẹt một đường cong trên một hàng lệ
của Ly Nguyệt . Ngăn chặn giọt lệ không cho chảy nữa.
Ly Nguyệt đỏ ửng mặt :
-"Tiểu thư nói rất đúng , Ly Nguyệt không khóc Ly Nguyệt phải trở nên mạnh mẽ để có thể bảo vệ được tiểu thư ". Kì
thật trong nội tâm , lại thầm cảm khái :" Tiểu thư lấy đâu ra đạo lí này để dạy nàng , lúc trước không phải mỗi khi
bị bắt nạt tiểu thư đều như cái trống khóc to sao. Tiểu thư a tiểu thư , người thay đổi rồi".
Lam Chi nhìn thấy bộ dáng Ly Nguyệt thu bàn tay nhỏ trở về, cười nhẹ nhàng . Cá bộ dáng ngoan ngoãn này , dạy gì
dạ đó này thật giống với Uyển Nhi muội muội tốt của nàng . Không biết , nàng có biết chuyện ta xuyên không không?.
" Uyển Nhi ơi Uyển Nhi , ngươi ở đâu ta nhớ ngươi rồi !". Ngăn chặn cảm xúc của bản thân , áng mắt nhìn Ly Nguyệt
nghiêm túc hơn hẳn . Lam Chi trầm giọng nói , thanh âm chỉ có hai người mới nghe được :
-" Ly Nguyệt lát ta có việc phải đi . Nếu chập tối Nhị tỷ đến tìm ta ngươi tìm cách giữ chân nàng cho ta"
Ly Nguyệt nghe vậy , gật nhẹ cái đầu ,nhỏ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nhien-nang-chay-khong-thoat-dau/2464592/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.