Cộc...!cộc...
Túc Kỳ mơ màng tỉnh dậy, phát hiện ngoài cửa phòng có hai nam cảnh sát đang tiến hành mở khóa.
Vì phòng Giáo Huấn là phòng khép kín, bốn phía đều không có cửa sổ, do vậy không khí ở đây vô cùng oi bức, ngột ngạt.
Ánh sáng leo lét của chiếc đèn tròn cũ nát treo trên góc phòng giúp Túc Kỳ mơ hồ trông thấy được thân ảnh cao lớn của người đàn ông trước mặt.
Tác phong cao cao tại thượng đó, sự lạnh lẽo, tàn bạo đến mức cực điểm lan tỏa khắp trong phòng, khiến cơ thể Túc Kỳ bất giác run lên bần bật.
Hoắc Kiến Trương đứng ngược sáng, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt sắc lạnh xen lẫn độc tài đang phóng thẳng qua cơ thể cô.
Túc Kỳ cảm giác như anh ta có thể nhìn thấu toàn bộ nội tạng của cô, ngay lúc này.
- Hoắc Kiến Trương, vừa lòng anh chưa?
Túc Kỳ giật lùi ra phía sau, cách xa anh ta thêm chút nữa, giọng nói của cô đã có phần tắc nghẹn ở ngay chính giữa cuống họng.
Chẳng phải đây chính là điều Hoắc Kiến Trương mong muốn hay sao? Dồn cô vào đường cùng, triệt tiêu toàn bộ hi vọng sống của cô, tuyệt đối không bao giờ để cô có cơ hội ngóc đầu lên được.
Trước câu nói đầy sự châm biếm của Túc Kỳ, thái độ Hoắc Kiến Trương đáp trả lại cô thì tương đối bình thản.
Anh búng tay ra hiệu, cánh cửa phòng giam lập tức được người bên ngoài khóa chặt lại.
Bàn tay cứng ngắc của Hoắc Kiến Trương bắt đầu lần mò cởi áo vest, đem ném thẳng xuống dưới đất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nhan-xinh-dep-cua-thua-tuong/212868/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.