Túc Kỳ vừa đi vừa xoa bụng, tâm hồn lơ lửng trên mây, lý trí gần như bị đánh mất.
Chết tiệt! Hoắc Kiến Trương dám hôn Liona trong phòng, khi mà chỉ vài tiếng trước còn ôm ấp cô, hôn cô say đắm?
Càng nghĩ Túc Kỳ càng tức giận, đưa tay đấm mạnh vào cột nhà.
Vừa lúc, cô trông thấy Liona hai mắt đỏ hoe, đang gấp gáp chạy xuống dưới sảnh bệnh viện.
Cô ta mới phẫu thuật xong mà sức khỏe hồi phục nhanh gớm, lại có thể vận động mạnh như thế kia.
Nói đến “vận động mạnh” thì không thể quên Hoắc Kiến Trương, tay chân bị đau đến sống dở, chết dở mà vẫn có sức lực để hành cô lên bờ xuống ruộng.
Liona đi quá nhanh nên không trông thấy Túc Kỳ.
Nhìn biểu hiện của cô ta, có lẽ vừa trải qua một việc gì đó rất tồi tệ.
- Thật đáng thương! Bị đàn ông đá lăn xuống đất, còn gì nhục nhã hơn chứ!
Hai nữ y tá đi sau Túc Kỳ, cười hí hí khinh thường.
Lúc đầu, Túc Kỳ không biết họ đang nhắc đến ai, chỉ khi nghe tới câu tiếp theo cô mới hiểu.
- Nghe nói cô ta muốn trèo lên người vị Thượng tướng kia, ai dè không may bị anh ấy đạp cho một cước, nằm giãy đành đạch trên đất như con cá chết trôi!
Túc Kỳ đứng sững lại, trong đầu nảy sinh hình ảnh Hoắc Kiến Trương và Liona đang hôn nhau trên giường chỉ vài phút trước.
Gắn kết lại những sự việc với nhau, Túc Kỳ liền hiểu ngay mọi việc.
Thì ra, Hoắc Kiến Trương thật sự hung dữ, dám đánh cả cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nhan-xinh-dep-cua-thua-tuong/1188033/chuong-78.html