*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hoắc Kiến Trương đẩy cửa đi ra, toàn thân cứng đờ.
Những lời bác sĩ dặn cứ thế nhảy nhót bên tai, khiến anh rơi vào trạng thái vô cùng hoảng loạn.
Vốn dĩ, anh đâu muốn hành hạ Túc Kỳ đến sống dở chết dở như thế này.
Nhưng anh không thể nào kìm chế nổi bản thân mỗi lần phóng thích, vô cùng cực khổ.
Túc Kỳ nằm im lặng trên giường, tay cắm dây truyền nước, ánh mắt thơ thẩn đau đáu nhìn ra bên ngoài.
Nghe tiếng cửa mở, cô vẫn không buồn trông ra, quay mặt làm ngơ.
Hoắc Kiến Trường đặt lên trên bàn tô cháo nóng, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Túc Kỳ, mãi mới cất tiếng nói:
- Cảm thấy...!đỡ hơn chưa?
Túc Kỳ vẫn lặng thinh, coi như anh không hề tồn tại.
Điều này làm Hoắc Kiến Trương rất khó chịu, xúc cảm lại tiếp tục tăng lên, thế nhưng anh đang cố gắng kìm chế.
Hoắc Kiến Trương vừa muốn chạm lên tay Túc Kỳ, cô lập tức đẩy mạnh anh ra, trừng mắt đe dọa:
- Đừng động vào người tôi!
Giờ phút này, Túc Kỳ cảm thấy vô cùng kinh tởm Hoắc Kiến Trương.
Người đàn ông hai mặt cầm thú, vậy mà còn ra vẻ thanh tao, bày đặt quan tâm, chăm sóc cô lắm.
Càng nghĩ, Túc Kỳ càng thêm chán ghét, nhếch môi cười nhạt đầy khinh bỉ.
- Em đang chọc điên tôi đấy!
Hoắc Kiến Trương trợn mắt cảnh cáo, nhưng ngay sau đó cố gắng hít thở sâu, dịu giọng lại.
Sáng sớm hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nhan-xinh-dep-cua-thua-tuong/1188006/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.