🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Khi Ukr lên phòng bệnh...

Ukraine:???

Ukraine:Sao buồn vậy?;-;

Nazi:Ko có gì....

Ukraine:Tôi có đi mua ít hoa quả.Để tôi cắt cho cô.*lấy dao*

"Cạch!"

Cả hai:???

Natysha:.....

Nhớ cô gái ôm USSR ở cuối chap 61 chứ?....Natysha,người tình mới của USSR trong thời gian cô chạy trốn...

Natysha:Nazi,quả nhiên....

Nazi:?....

Ukraine:Lại nữa.

Nazi:C...cô là...ai?....

Natysha:Chạy trốn khỏi nhà tù là một sai lầm lớn đối với một tù nhân.Cô còn là một tù nhân chiến tranh nữa.

Natysha:Đáng lắm....nên cảm thấy may mắn vì USSR đã ko đánh đến chết cái mạng quèn của cô.

Natysha:Đêm đó tôi chứng kiến hết rồi.Nếu cô chịu thú tội với USSR,chẳng phải anh ấy sẽ nhẹ tay hơn sao?

Nazi:......

Nazi:Sao tôi phải thú tội?.....

Nazi:Sao tôi phải thú tội....khi hắn ko nghe?....

Nazi:Nếu cô thích,thì cứ cưới luôn USSR đi....Đừng đến đây làm phiền tôi lúc nghỉ ngơi....

Natysha:Tôi biết cô thích USSR....

Nazi*ngắt lời*:Ko phải thích...mà là yêu....

Nazi:Nhưng tôi ko yêu như cô....

Nazi:Tôi ko muốn lên giường mỗi đêm với hắn.Đối với tôi việc đó chẳng khác gì bị làm nhục.Cô thích thì cô cứ lên,tôi ko ý kiến.

Nazi:Chỉ cần USSR biết tôi yêu hắn,và yêu hắn đến nhường nào,từ đâu,....có lẽ hắn sẽ thay đổi....

Natysha:Anh ấy chỉ thay đổi vì tôi~

Nazi:.......

Natysha:Tôi biết cô đang muốn giở trò để khiến USSR yêu cô,nhưng dù sao thì cũng chỉ có một kết quả duy nhất....

Ukraine*ngắt lời*:Cút mẹ mày đi.

Ukraine:Cút ra ngoài!

Natysha:Cô!....

Ukraine:Mày nói hơn nhiều đấy,và bọn tao nghe vậy là đủ rồi.



Ukraine:Đang có bệnh nhân nghỉ ngơi,mời cút ra khỏi đây với tốc độ ánh sáng.

Natysha:.....

.....

Ukraine:Thôi,ko sao đâu...*vỗ vai Nazi*

Nazi*thở dài*

Ukraine:Ăn đi.*đưa miếng trái cây cho Nazi*

Nazi*cầm lấy miếng hoa quả*

Xi*xông vào*:Hi mấy cậu :D

Cả hai*giật mình*

Xi:Tin vui rất vui,nay tôi được tăng lương!

Xi:Vậy nên,tôi đã đi mua cho Nazi vài thứ\=)

Ukraine:H...Hả:)?....

Nazi:Cho Nazi sao?...

Xi:Mua cho cái áo len mặc cho đỡ lạnh.Mùa này dễ cảm lắm đó!*đưa cho Nazi*

Xi:Và cả cái khăn quàng.Hàng khuyến mại với áo len:)))

Xi:Cuối cùng là nước hoa,hương nhài.Thơm lắm đó!

Nazi*nhận quà*

Ukraine:Rồi tôi có cái gì ko?^-^

Xi:Tôi ko biết.

Ukraine*^-^....*

Xi:Ngài USSR lát nữa sẽ mang cho cô Ukr sau.Nay là ngày kỉ niệm [....] nên ai cũng sẽ có quà!

Ukraine:Tuyệt cà là vời!!!

Nazi*mỉm cười*:Cảm ơn cậu nhiều,Xi....

Xi:Mà bà dạo này sao rồi?Khỏe hơn chưa?

Nazi:Khỏe lên nhiều rồi.

Nazi:Chỉ là....tôi vẫn chưa tự đi được....

Ukraine:......

Nazi:Ukraine phải đỡ tôi đi,cực lắm.Chân tôi tê cứng như tảng đá,lắm lúc còn đau nhức nữa...

Xi*thở dài*

Xi:Ráng ăn uống nghỉ ngơi thật nhiều.Phải ra viện trước Giáng Sinh đó,nghe chứ?

Xi:Năm nay tôi sẽ bảo quản gia mới trang trí dinh thự bằng một cây thông to,mà đẹp lắm đó nha!



Nazi:Tôi....

Xi:À....Ngài USSR có lệnh,là sẽ để bà ở dinh thự một thời gian,khi nào chân phải của bà có thể hoạt động bình thường,bà sẽ được cho tập đi bằng gậy chống.

Xi:Bà sẽ phải quay lại cuộc sống lao động trước kia của bà,nhưng ngài USSR đã đồng ý gỡ chế độ lao động tuyệt đối cho bà rồi.

Xi:Bà chỉ cần làm việc vừa sức như tù nhân bình thường thôi.

Ukraine:Vậy thì....tuyệt quá....

Ukraine:Nazi này,khi nào đến giờ nghỉ,tôi sẽ ra chơi với cô,nha!....

Ukraine:Nazi?....

Nazi:......

Nazi:Tôi ko muốn về dinh thự.....

Xi:S...sao vậy?....

Nazi:Tôi sợ lắm....

Nazi:Ngài USSR....ngài ấy sẽ....

Xi:Thôi nào,bà đang bị đau chân mà,phải chứ?

Xi:Ngài ấy sẽ cho bà nghỉ ngơi thôi!....

Nazi:Ko phải đâu.....

Nazi:Ngài ấy sẽ làm đau Nazi thêm lần nữa....

Nazi:Sợ lắm....Tôi ko muốn về dinh thự chút nào....*bật khóc*

Xi:.....

Ukraine:Xi,cậu quên rồi sao?....

Ukraine:Lần cô ấy bị dị ứng,USSR đâu để cô ấy yên?...

Ukraine:Chân cô ấy giờ ko thể tự điều khiển....nếu về đó....thì USSR sẽ dễ hành hạ cô ấy hơn,vì giờ cô ấy chẳng thể kháng cự gì....

Xi:Nhưng....nếu ko về,sao cô ấy khỏe trở lại như trước được?

Xi:Cứ sống hai chân tật nguyện như thế cả đời sao?...

Ukraine*ôm Nazi vào lòng*:Thôi nào,nín đi....

Poland:Thôi nào....*mở cửa phòng bước vào*

Xi:N...ngài Pol....

Poland:Nazi....ko muốn về cũng phải về....

Poland:Tôi biết bà sợ....nhưng hãy nhớ rằng bà từng cam đảm cỡ nào...

Poland:Xông pha vào mặt trận,chạy ngang hàng đạn của quân địch,....bà làm được.Vậy sao....chỉ là về an dưỡng,được người hầu kẻ hạ,chăn ấm nệm êm....sao bà lại sợ?

Nazi:.......

Poland:USSR....kẻ hai mặt đáng sợ nhất....

Poland:Tôi mong bà ko sao....nếu bà có chuyện gì,chắc tôi ko gánh nổi cho bà nữa....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.