Đã đến mùa thu của năm sau....
Thời gian tính từ khi cô bị bắt giam đến hiện tại là 2 năm.2 năm cô sống với cái đau khổ và tuyệt vọng ở căn cứ này của hắn.2 năm mà cô mất đi hầu hết những gì cô có,chỉ để trả giá cho những gì cô đã gây ra trước đây.
(*Đúng ko nhể:D?)
Có lẽ "lời nguyền" khi trước đã thật sự khiến cuộc đời cô chìm trong đau thương của sự hận thù.Nhưng thực chất,lời nguyền ko có thật.Mà chính kẻ đã cướp hết đi những gì cô có,mới là "lời nguyền" thật sự.
2 năm có lúc yên bình,nhưng cũng có lúc đau thương.Cô bị liệt mất một bên chân,hoàn toàn ko thể điều khiển được.Cơ thể trở nên yếu đuối và dễ bị nhiễm bệnh.Nhưng kể từ khi cô được lấy lại khả năng di chuyển,cuộc sống của cô đã khá hơn trước rất nhiều,dù là tù nhân.
Tại sao cô lại hạnh phúc khi là tù nhân?Nếu bây giờ ngài thả cô ra,thì cô biết đi đâu?Cả thế giới liệu có chấp nhận cho cô ko?Poland dù có cảm thông cho cô nhưng cậu có thời gian ở bên cạnh cô ko?
Đối với cô bây giờ,tù giam còn thoải mái và tự do hơn căn phòng ngủ của ngài,chứa đựng toàn nước mắt,đau thương,cũng như sự khó xử,hổ thẹn giữa cả hai người.
Và chẳng mấy chốc....đã sắp kết thúc một thế kỉ...
Tình hình xã hội và kinh tế ngày càng trở nên tồi tệ tại Liên Xô.Cuối những năm 80,những cuộc khủng hoảng,bạo loạn,...xảy ra triền miên trên khắp các nơi.Nền kinh tế gần như sụp đổ,...Áp lực dồn nén lên USSR là rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nhan-toi-te-cua-thieu-tuong/2795886/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.