96.
Hứa Tri Hiểu khóc một hồi, rốt cục cũng có cảm giác hiện thực về việc Vương Khiên thích mình.
Niềm vui tới chậm gần như bao phủ cậu.
Sở dĩ chỉ là gần như, là bởi vì ——
Chuyện khóc trước mặt Vương Khiên thật sự quá mất mặt a!
Cậu chôn đầu trên vai Vương Khiên, tự giận mình, cứ như vậy đứng cả tối đi, cậu cũng không có ý định ngẩng đầu.
Nhưng hiện thực đều đối nghịch với cậu.
“Hắt xì! Hắt xì! Hắt —— xì!”
Tuy rằng trong phòng có mở máy điều hòa không khí, nhưng Hứa Tri Hiểu tắm xong đi ra, chỉ mặc áo chiếc T-shirt phong phanh, đứng trên mặt đất lâu như vậy, thêm vào cậu vốn bị cảm, cảm lạnh hắt hơi gần như là chuyện không thể tránh khỏi.
Thế nhưng, một lần hắt xì liên tục ba cái, còn ở trong lòng Vương Khiên…
Hứa Tri Hiểu thật hy vọng mình bây giờ có thể lập tức ngất đi!
Vương Khiên phản ứng lại nhanh hơn cậu.
“Em còn đang cảm!” Lời này nói ra vừa vội vừa tức, không biết là đang giận ai.
Vương Khiên nhét Hứa Tri Hiểu vào ổ chăn, trực tiếp kéo chăn lên cao nhất, nhét chặt quanh cổ cậu, sau đó liền sờ trán cậu.
Toàn bộ quá trình rất nhanh, mà Vương Khiên vẫn luôn cau mày, biểu tình hết sức nghiêm túc.
Hứa Tri Hiểu khó giải thích được có chút chột dạ, “Đàn anh…”
Vương Khiên bỗng nhiên mở miệng, âm thanh nhẹ lại, “Xin lỗi, anh quên em còn đang bệnh.”
Hứa Tri Hiểu lắc đầu liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nhan-hi-su/2353856/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.