107.
Xét thấy con đường gia đình bất ngờ bừng sáng trước mặt, mùng sáu tết, Vương Khiên quang minh chính đại tới cửa thăm hỏi.
Vừa vào cửa, mẹ Hứa liền kéo hắn đi “trao đổi tình cảm” trước, tuy rằng thái độ hòa ái, mà câu hỏi còn tỉ mỉ hơn cả điều tra hộ khẩu.
Tiếp đó mới vừa ngồi xuống uống miếng nước, cha Hứa liền mặt lạnh gọi hắn vào phòng sách.
Hai người không biết đã nói những gì, mãi cho đến giờ cơm mới ra ngoài.
Lúc đi ra, Vương Khiên trong bình tĩnh còn hơi mang theo ý cười, cha Hứa vẫn là dáng vẻ không giận tự uy, không nhìn ra tâm tình tốt hay xấu.
Hứa Tri Hiểu lén lút hỏi Vương Khiên, “Cha em đã nói gì với anh?”
“Không có gì, luôn tán gẫu chuyện của công ty, muốn nhìn xem anh có nuôi nổi em được hay không.”
“Ai muốn anh nuôi?” Hứa Tri Hiểu theo bản năng trả lời.
Vương Khiên đưa tay nặn nặn vành tai cậu, nhỏ giọng, “Còn chưa tìm em tính sổ, chuyện đã thẳng thắn với người nhà cư nhiên không nói cho anh.”
“… Em quên.” Hứa Tri Hiểu chột dạ dời đi tầm mắt.
Vương Khiên cười như không cười liếc mắt nhìn cậu, ánh mắt kia hấp dẫn người khó có thể giải thích được, rồi lại làm cho Hứa Tri Hiểu có chút kinh hồn bạt vía, “Trở về cẩn thận tính toán với em.”
108.
Xế chiều hôm đó, Hứa Tri Hiểu muốn cùng Vương Khiên về Lĩnh Thành.
Trước khi chia tay, mẹ Hứa cười híp mắt nói với Vương Khiên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nhan-hi-su/2353849/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.