Tần cảnh. 
- Tần cảnh hảo. 
- Tần cảnh, đến đây. 
Gặp người một đường hướng y chào hỏi, Tần Vanh gật đầu chào. Nhân viên cảnh vụ phụ trách hiện trường thấy y đến, lập tức chào đón, vì y dẫn đường. 
- Tần cảnh gần đây thường xuyên đến hiện trường a. 
Tần Vanh khóe miệng câu lên. 
- Thị sát công tác nha. 
Pháp y đang kiểm tra thi thể thấy y cũng đứng lên. 
- Tần cảnh hảo. 
- Ngươi cũng hảo. 
Pháp y hướng người phía sau y. 
- Người hầu của Tần cảnh hảo. 
[Ape: đáng thương chưa =))))))))] 
Lăng Tranh trợn mắt nhìn. 
- Tần cảnh hảo, người hầu của Tần cảnh hảo. 
Hai âm thanh liên tiếp, Tiểu Lưu cùng Tiểu Trương một trước một sau đến, Lăng Tranh giơ tay lên, làm bộ muốn đánh. 
- Thế nào, có phát hiện gì không? – Tần Vanh mở miệng hỏi. 
Pháp y đem tình huống của nạn nhân trình bày chi tiết một lần. 
- Tạm thời có thể xác nhận bấy nhiêu, muốn chi tiết thì phải trở về giải phẫu mới biết được. 
Tần Vanh gật đầu, lại chuyển hướng đến hai người của tổ trọng án. 
- Còn các ngươi? 
Hai người Lưu Trương cũng tự hiểu trong lòng, mặt ngoài là hướng Tần Vanh báo cáo, kỳ thực là nói cho Lăng Tranh nghe. 
Mọi người trao đổi tin tức xong, Tần Vanh quay đầu. 
- Tiểu Lăng, ngươi thấy thế nào? 
[=)))))] 
Tiểu Trương nhịn không được ‘phốc’ một tiếng, Tiểu Lưu ngầm cho gã một quyền, Lăng Tranh cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nhan-canh-khuyen/2357152/chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.