Lăng Tranh đến văn phòng thì thấy Tiểu Lưu đang đứng tại chỗ đó sàng lọc ảnh chụp ca bệnh từ bệnh viện. 
– Yêu, Lăng đội trưởng, đến đây. 
Lăng Tranh đi qua. 
– Có phát hiện gì không ? 
– Gãy xương cùng bị thương không ít, bất quá phần lớn đều bị loại trừ. 
Bên trái gã bày một xấp ca bệnh, Lăng Tranh tùy tiện cầm lấy, Tiểu Lưu vội vàng nhắc nhở. 
– Bên đó chính là phần loại trừ, có nữ, nguyên nhân rõ ràng, bệnh trạng không hợp, còn có…. 
Lăng Tranh rút ra một tấm. 
– Nam, nguyên nhân không rõ ràng, bệnh trạng tương xứng… 
– Ai, Lăng đội trưởng, ngươi xem danh tính người này thật rõ ràng. 
Lăng Tranh nâng mi, kỳ thật đây chính là thứ mà hắn thấy đầu tiên. 
– Như vậy là, một ngày trước Tần cảnh bị thương mắt cá chân, cũng đi bệnh viện. Ta lúc đến cũng hoảng sợ, còn tưởng là trùng tên, hỏi bác sĩ mới xác định là anh ấy. Ngày đó trong thang máy còn gặp anh ấy, một điểm thụ thương cũng không nhìn ra, nga, chính là cái ngày ngươi sai ta đi điều tra giày đó. 
Lăng Tranh cảnh giác hỏi. 
– Ngươi có nói gì với anh ấy không ? 
Tiểu Lưu khó hiểu. 
– Ta cùng anh ấy có gì để nói a ? 
Lăng Tranh nhìn chằm chằm mấy ca bệnh trong tay, ngón trỏ theo tiết tấu gõ gõ. 
– Ngươi sẽ không phải là đang hoài nghi Tần cảnh đi ? – Tiểu Lưu lúc này mới chú ý đến bộ dáng hắn có điểm cổ quái. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nhan-canh-khuyen/2357128/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.