Vu Sính Đình lấy món đá quý mà kênh mua sắm của đài truyền hình gửi đến ra tiến hành kiểm định, kiểm tra xong giấy chứng nhận rồi đến công ty của Hứa Diễn Thần. 
Đã mấy ngày cô và Hứa Diễn Thần không gặp nhau, hai người đều bận rộn nên không có thời gian ở bên nhau. Sau bữa cơm cùng người nhà Phùng Mộ Huân, gần như ngày nào Liêu Hải Lâm cũng nhắc đến chuyện của cô và Phùng Mộ Huân. Liêu Hải Lâm càng tán dương Phùng Mộ Huân, cô lại càng có tâm lý bài xích, càng bực bội thái độ của bố mẹ đối với chuyện này, bây giờ là thời đại gì rồi mà còn để ý đến vấn đề môn đăng hộ đối. 
Lúc Vu Sính Đình đến công ty Hứa Diễn Thần, trong văn phòng chỉ có Quan Hân Nhiên đang ngồi cạnh máy tính sửa bản vẽ CAD, trên màn hình hiện ra trang vẽ đầy những nét trắng đen chằng chịt. Vu Sính Đình đến cầm một bản vẽ ở trên bàn lên xem. 
Quan Hân Nhiên dừng công việc đang dở lại, kinh ngạc nói: “Ơ, chị dâu đến.” 
Vu Sính Đình gật đầu với cô nàng. Quan Hân Nhiên sửa lại bản vẽ xong mới quay sang giải thích với Vu Sính Đình: “Chị dâu, anh Thần đang ở trong với hội Ngụy Tử bàn chuyện, để em vào gọi anh ấy.” 
Quan Hân Nhiên khom người, kéo ghế lại ý bảo Vu Sính Đình ngồi xuống nghỉ ngơi, đến phòng nghỉ rót nước cho cô. 
Vu Sính Đình cầm bản phô tô của bản vẽ lên, vừa cười vừa xua tay: “Đừng, không phải phiền thế đâu, chị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguyen/1925093/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.