Ngày hôm sau, Hứa Diễn Thần chạy đến công ty Vu Sính Đình chờ cô tan ca. 
Lúc ấy, Vu Sính Đình vô cùng kinh ngạc vì Hứa Diễn Thần đến tìm cô nhanh như vậy. 
Nhưng điều cô không ngờ đến là, Hứa Diễn Thần vừa nhìn thấy cô đã lao vào chất vấn cô. 
“Đình Đình, công ty anh hợp tác với Á Khánh, có phải là do Phùng Mộ Huân giới thiệu không?” 
Vu Sính Đình vô cùng kinh ngạc khi anh ta biết sự thật, đành phải gật đầu. 
Hứa Diễn Thần đưa ánh mắt lạnh thấu xương nhìn cô, nén lại sự phẫn nộ trong lòng rồi hỏi: “Là em muốn anh ta làm như vậy?” 
Vu Sính Đình lắc đầu phủ nhận: “Không phải.” 
“À...Không phải. Cô có biết hôm đấy mẹ cô đến tìm tôi nói gì không?” Hứa Diễn Thần chậm rãi đến gần cô, trợn mắt nhìn, nói rành mạch từng chữ: “Bà ấy nói tôi trèo cao, bảo tôi từ bỏ ý định ấy đi, bà ấy còn nói cô và người đàn ông kia là thanh mai trúc mã, hai người quen biết nhau từ nhỏ, cũng đã có đính ước rồi. Cô có biết lúc tôi nghe xong câu ấy thì cảm thấy thế nào không?” 
Nói đến đây, anh ta dừng lại một chút, rồi cao giọng hơn: “Tôi cảm thấy tôi bị nhà cô vần tới vần lui, nhưng vì cô, tôi nhịn. Nhưng mà bà ấy muốn sỉ nhục tôi cũng không cần phải như vậy!” 
“Diễn Thần, em biết mẹ em có chút quá đáng, nhưng anh vì lòng tự trọng của anh, thà vạch ranh giới rõ ràng giữa chúng ta chứ không chịu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguyen/1925074/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.