Đến lúc Vu Sính Đình có phản ứng lại, cô phát hiện ra mình đã bị Phùng Mộ Huân chén sạch rồi.
Sau khi làm ra một loạt hành động với cô, người đàn ông này vẫn không buông tha cô, cánh tay thít chặt bên hông cô như thể sợ cô chạy mất.
Vu Sính Đình cúi đầu chống cự nhưng cuối cùng vẫn bại trận, cô nói như cầu xin: “Phùng Mộ Huân, anh có thể buông tôi ra không?”
Thấy cô một mực cúi đầu, Phùng Mộ Huân hôn lên trán cô, “Ừm.” Anh thản nhiên đáp lời, còn hé miệng khẽ cười, lại ôm cô càng chặt hơn.
Hơi thở nam tính vây lấy cô, xung quanh cô đều là tiếng hít thở trầm ổn của anh. Hai người dường như có thể cảm nhận được nhịp tim của nhau, từng nhịp thình thịch rất có quy luật...
Hai tay cô đặt trước ngực anh như tư thế tự vệ, vạt áo sơ mi của Phùng Mộ Huân đã bị cô vò nhăn nhúm. Sự khác thường của anh khiến Vu Sính Đình không dám nghĩ đến tình huống sẽ phát sinh sau đó.
Lúc này, cô mấp máy môi, cổ họng khô khốc, “Phùng Mộ Huân, anh có thể đừng động tay động chân với tôi không?”
“Được.” Lần này, Phùng Mộ Huân buông cô ra, khóe miệng vẫn mơ hồ giữ ý cười, ý cười kín đáo giấu sâu trong đáy mắt.
Vu Sính Đình đưa tay lau miệng, vừa xấu hổ vừa tức giận, quả thực là tức đến không nói nổi. Nhưng người đàn ông trước mặt cô vẫn mang dáng vẻ điềm tĩnh, dường như anh chẳng bận tâm chút nào đến chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguyen/1925052/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.