Vu Sính Đình lắc đầu và nói: “Không có ai cả, loại chuyện này có thể nói với ai được chứ.”
Cô không ngờ điều đầu tiên Vu Hàn Sinh hỏi lại là chuyện này, còn lo lắng không biết cô đã tung tin tức này ra chưa.
Qua vài giây, Vu Sính Đình lại nói: “Bố, bây giờ con thật sự muốn biết thằng bé đó là con ai, có quan hệ gì với bố? Con thấy bố rất tốt với nó. Mẹ con có biết chuyện này không?”
Lúc này Vu Hàn Sinh mới khẽ cười, không đáp mà hỏi ngược lại: “Điểm Điểm, vậy con cho rằng nó là con ai?”
Lời Vu Hàn Sinh nói khiến Vu Sính Đình thật không biết nói gì cả.
Thấy sắc mặt Vu Sính Đình có vẻ khó coi, ánh mắt Vu Hàn Sinh hơi trầm xuống, nhưng ông lại chẳng nói gì.
Một lát sau, Vu Hàn Sinh bỏ bút xuống, đặt bản hợp đồng sang một bên rồi cười với cô: “Được rồi, để tránh cho con suy nghĩ linh tinh, bố nói cho con biết, nó là con một người bạn cũ của bố. Bạn bố hiện giờ không ở đây, hơn nữa thân thế đứa bé đó có chút đặc biệt nên ông ấy mới nhờ bố chăm sóc cho nó. Điều bố có thể nói thì đã nói hết rồi đấy. Giờ con còn nghi ngờ gì nữa?”
Lúc nói đến đây, Vu Hàn Sinh chợt nói thêm: “Tâm tư của con, bố có thể đoán được tám chín phần, yên tâm, nó sẽ không gây ảnh hưởng gì đến nhà mình đâu, bố đang định tiện thì sẽ nói chuyện này với mẹ con. Hơn nữa, họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguyen/1924995/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.