Đọc xong em mời ba chữ thịt kia của chị tác giả có ý gì ????
?????1 năm sau?????
Lạc Bạch Đường đừng trước gương nhắm nhìn người con gái bên trong không thể tin nổi đây thực sự là bản thân cô. Khuôn mặt tinh sảo được trang điểm một cách tỉ mỉ động lòng người, mái tóc thuông dài được tạo kiểu đơn giản không kém phần tinh tế, bộ váy trắng tinh không tay ôm lấy ngực cô tôn lên vòng một đầy đà vòng eo thon gọn chân vày bồng bềnh lượt sóng từng lớp vải một đươc xếp một cách tỉ mỉ đính những viên kim cương lấp lánh những vì sao ban đêm, sau lưng là một chiếc nơ to ở phần eo gần mông để lộ tấm lưng trắng nõn là không tuỳ vết của cô. Khó mà có thể tưởng tượng nổi từ khâu thiết kế cho đến đường kim mũi chỉ trên chiếc vày này đều do một người đàn ông tỉ mỉ tạo lên trong suốt một năm trời.
Một đôi bàn tay to lớn từ phía sau ôm lấy cơ thể của cô kéo vào lòng, khuôn mặt điểm trai của anh gối lên vai cô
- " vợ à, hôm này em đẹp lắm "
Khuôn mặt cô liền đỏ ửng nhìn anh trong gương, Tống Dương Ngạo mặc bộ vét màu trắng cải đen trên cổ đeo một một chiếc nơ nhỏ bên ngực trái còn cài mấy bông hoa vô cùng xinh xắn
- " làm sao bây giờ chỉ muốn mang em dấu thui, vợ à hay chúng ta bỏ trốn đi "(?)
Lạc Bạch Đường nhìn anh trong giường không nhịn được nở một nụ cười hạnh phúc
- " ai lại dụ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguyen-nuong-chieu/96644/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.