?????3 năm sau?????
Tống Dương Phàm cằm tập tài liệu bước vào phòng nhìn người đàn ông người không ra người ma không ra ma cắm cúi trên bàn làm việc
- " Ngạn chú đã mấy ngày rồi chưa về nhà hả? Nghỉ việc đi bán mắm được luôn rồi đó"
Tống Dương Ngạo ngẩn đầu nhìn người đàn ông tươi cười trước không nói gì tiếp tục hì hục vẽ tiếp.
- "Chú lại bỏ cơm nữa rồi Đường Đường mà thấy nhất định sẽ rất đau lòng " Tống Dương Phàm đi đến bàn làm việc vất tập tài liệu lên bàn
Tống Dương Ngạo dừng bút nhìn anh trai mình, đôi mắt mong chờ đêm đó cô hỏi anh có yêu cô hiện lại khiến trái tim nhói lên cơn đau
- "cô ấy thực sự sẽ đau lòng sao " giọng anh khàn đặc vang lên đôi mắt có chút mong đợi nhìn anh trai mình, mong rằng anh ta sẽ gật đầu khẳng dù chỉ là lừa dối cũng được,chỉ tiếc rằng Tống Dương Phàm lại không phải loại yếu lòng mà nuông chiều em trai
- " Về đi vợ hai của chú đang chờ ở nhà đó " Tống Dương Phàm nhấm mạnh hai chữ " vợ hai " đạp thẳng thằng em mình về hố hiện thực tàn nhẫn
- "em có phải em trai anh không vậy " Tống Dương Ngạo châm biến nhìn anh đâu nhất định phải tàn nhẫn đến như thế cơ chứ
- "nếu không phải em tôi chú nghĩ bản thân có thể sống đến giờ phút này sao " giọng Tống Dương Phàm có chút lạnh lùng vang lên "mẹ bảo vợ chồng chú về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguyen-nuong-chieu/2749558/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.