Minh Nhược Y sau một thoáng sững sờ chậm rãi định thần lại, nói: “Cho dù họ biết được tôi là người sát hại Tử Mạn Thiên thì đã sao? Nếu không có bằng chứng thì làm gì buộc tội được tôi? Nhưng trái lại, có một chuyện… Nếu như Nguỵ Triết Minh biết được cái chết của Nguỵ Văn Châu không phải do Tử Hàn Tuyết gây nên, còn người giúp việc thân cận mà hai người bọn họ thân thuộc gọi một tiếng “dì” ngay từ đầu là người lên kế hoạch cho tất cả mọi chuyện ở hiện tại. Năm xưa giết bố mẹ của vợ tương lai, giả chết thay đổi thân phận, giấu diếm, lừa gạt mọi người, bà nghĩ Nguỵ Triết Minh sẽ phản ứng như thế nào?”
Trong phút chốc, Nguỵ Triết Minh lại thấy mình cử động không được, chạy không nổi, trốn không xong…
“Tôi có lời khuyên cô đừng làm chuyện điên rồ!” Sắc mặt Nguyên Bình hoàn toàn u ám, "Cô sắp sửa được như ý nguyện chiếm được sự tín nhiệm của Nguỵ Triết Minh rồi, Tử Hàn Tuyết cũng chuẩn bị kết hôn với bố của con trai cô, cô không sợ giấc mộng kế thừa khối tài sản họ Nguỵ của cô sẽ trở thành hư không sao?”
“Nếu bà chịu dừng lại và giúp con tôi mau chóng thoát khỏi cảnh đau đớn, tôi đảm bảo nửa lời cũng không hé răng! Nhưng nếu các người khăng khăng theo ý mình, tôi cũng đành vì con mình đánh cược một lần, liều mình cá chết thì lưới cũng rách vậy thôi!”
“Bà thật sự cho rằng, tôi chỉ biết mỗi việc bà ra tay sát hại bố mẹ Tử Hàn Tuyết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguy/3570354/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.