Cô dâu đã được đón đưa cẩn thận lên chiếc xe bông đắt tiền, thẳng một đường đi khỏi Cẩn Gia tiến đến lễ đường.
Trong chốc lát, xe hoa dừng lại.
Cửa xe được chú rễ Vũ Vũ mở sẵn, bàn tay trắng trẻo thon dài của anh đưa vào, xuân phong ùa vào mặt Cẩn Duệ Dung, giọng nói ôn hòa của chú rễ khe khẽ cất lên: “Tới nơi rồi, chúng ta vào trong thôi."
Cẩn Duệ Dung đặt tay mình vào tay anh ta, Vũ Vũ nắm lại nhẹ nhàng đỡ cô ra khỏi xe hoa.
Ngay lúc đó, dàn nhạc giao hưởng vang lên, rộn ràng hoan hỉ. Những bông hoa tuyết được các em bé dẫn trước tung lên đủ màu bay lượn dập dìu, cùng những chú chim non bay múa ngợp trời.
Cẩn Duệ Dung sánh vai cùng Vũ Vũ, nhìn qua anh, cô thấy anh khoác trên mình một bộ vest đỏ thẫm, màu đen mắt sáng, khuôn mặt thanh nhã, nổi lên một vầng sáng nhạt như trân châu, đối lập với sự trang hòa xa hoa lộng lẫy và tiếng động ồn ào náo nhiệt chung quanh hết sức rõ ràng, như một giọt sương mai, cố giữ chặt bản tâm thanh tịnh, không hề bị bốn bề gây ảnh hưởng.
Vũ Vũ mỉm cười nhìn Cẩn Duệ Dung, trang trọng cầm tay của cô, đi xuyên qua các quan khách đến tham dự lễ hướng về phía đại điện.
Đi thẳng một đường đến trung tâm buổi lễ, những chiếc bàn nhỏ hai bên trái phải xếp đầy rượu ngon, quan khách đàng trai đàng gái tụ tập, ngay cả những vị tướng cấp cao cũng được mời đến, ngồi bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguy/3570342/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.