Trong khoảnh khắc đang lững thững ngoài hành lang, cô đột nhiên nhớ ra, có lần cô từ phòng Vũ Vũ trở về phòng làm việc của Nguỵ Triết Minh, vô tình nghe thấy anh ta đang khóc lóc độc thoại trong phòng nghỉ riêng, cô nghe và nhớ rõ mồn một từng lời anh nói lúc đó.
Rõ ràng chính anh cũng đã tự thừa nhận mình đã qua đêm cùng với Minh Nhược Y, mà hình như cô ta còn đang mang thai đứa con của anh, bên cạnh đó Minh Nhược Y còn là thư ký của bố Nguỵ Triết Minh, xem ra cô xuất hiện sai thời điểm rồi.
Bên trong văn phòng bây giờ chỉ còn lại hai bố con.
Nguỵ Văn Châu từ phía đối diện nhìn sang Nguỵ Triết Minh, trầm giọng nói,
“Hoàn Mặc một lòng lo cho hôn sự của con bé đó với cháu trai hắn, con cũng nên sắp xếp thế nào để gia đình mình và gia đình Nhược Y sớm gặp nhau để bàn chuyện trăm năm của hai đứa đi.!”
“Bố đừng hòng ép được tôi cưới cô ta!”
Ở bên kia ánh mắt Nguỵ Văn Châu đã nổi lên sát khí đằng đằng, tiếp tục nói,
“Tại sao? Không lẽ lòng con còn chưa chịu quên con bé Tử Hàn Tuyết kia, con bé đó đã là vợ sắp cưới của thằng nhóc Hoàn Cẩn Nam rồi, lẽ nào con định báo trí đưa tin phó chủ tịch tập đoàn Hoàn Thị cùng với chủ tịch tập đoàn Nguỵ An tranh giành một đứa con gái tầm thường ư. Vậy thì ra thể thống gì đây. Minh Nhược Y có gì không tốt, học lực khá, gia đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguy/3570312/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.