Tử Hàn Tuyết đột nhiên cười tươi rói, vẻ rực rỡ đó có thể sánh với hoa hồng lúc nở rộ khắp vườn, sau đó hạ giọng nói: “Nhìn cái mặt khẩn trương của anh kìa, nó thật ngốc ngếch, tôi có trách móc gì anh đâu, chỉ là tôi nghe anh gọi tôi《Tiểu Tuyết》thì thấy có chút lạ lạ mà quen quen nên bất chợt thốt ra thôi.!”
Người Nguỵ Triết Minh run lên, hai mắt lập tức đỏ lên, nghẹn ngào nói: “Em… em thấy quen sao.? Có phải… có phải em nhớ ra gì đó không.?”
Tử Hàn Tuyết nghiêm túc suy nghĩ một chút, thương cảm đưa tay vỗ vỗ lên vai Nguỵ Triết Minh: “Không đâu, tôi chỉ thấy quen thôi à, cám ơn người anh em quan tâm đến tôi nhé.!”
Sắc mặt Nguỵ Triết Minh trở nên cổ quái, hết xanh lại trắng, rất kỳ lạ, lại nhìn Tử Hàn Tuyết từ trên xuống dưới một lượt, hỏi: “Người anh em.? Là người anh em thôi sao.?”
Cái này Tử Hàn Tuyết cũng chẳng biết phải trả lời như thế nào, cô chỉ biết thời gian cô nằm viện anh ấy hay cùng bố tới thăm mình, nghĩ trong quá khứ họ từng quen biết nhau hay làm bạn gì thôi.
Sau đó một ngày đẹp trời, Tử Mạn Thiên kể lại,
''Vũ Vũ là bạn trai Cẩn Duệ Dung, là tổng giám đốc của đế chế Nguỵ An cũng là bạn thân của chủ tịch Nguỵ An - Nguỵ Triết Minh.! Hai người họ là thành viên mới của nhóm Tứ Quái"
Coi như là Lục Quái rồi. Tử Hàn Tuyết chưa bao giờ nghĩ cuộc đời mình lại vinh dự như vậy, em trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguy/3570294/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.