“Anh bị điên à! Sao lần nào cũng vùng vằng lôi lôi kéo kéo người khác như thế, anh có biết tôi khó chịu lắm không?!”
Nguỵ Triết Minh trừng mắt ngạc nhiên, dù cho anh có đang gặp rắc rối trong chuyện giữa anh và Minh Nhược Y, nhưng rõ ràng anh đang muốn cho cô một lời giải thích, nhưng không hiểu sao thái độ nạt nộ của cô khiến anh có cảm giác bức bối trong lòng.
Nguỵ Triết Minh bước về phía trước, viền mắt đỏ hồng nhìn cô nhẹ giọng nói: “Tử Hàn Tuyết anh thương em rất nhiều em có biết không?!”
Sau đó, một tay kéo lấy eo cô ôm trọn vào lòng, một tay ấn lấy cằm nâng mặt Tử Hàn Tuyết lên, đem đôi môi mềm mại của mình phủ lên bờ môi đỏ mọng của cô.
Lúc này Tử Hàn Tuyết đặt tay lên ngực Nguỵ Triết Minh đẩy ra xa cách một sải tay, vẻ ngạc nhiên của anh hiện rõ trên đầu mày.
Trông bộ dạng lạnh lùng của cô như muốn đoạn tuyệt với anh vậy!
Trông thấy dáng vẻ cô như vậy, Nguỵ Triết Minh nghiêm nghị hỏi: “Hành động đó của em… có ý gì?!”
Trong lúc anh còn đang mơ hồ, Tử Hàn Tuyết vẫn giữ gương mặt lạnh như tiền, nói: “Chúng ta… kết thúc đi!”
Nguỵ Triết Minh buồn bã lắc đầu, nói: “Em đang nói khùng nói điên gì vậy, chúng ta từng là đứa trẻ phải sống trong cô đơn, thời gian thì cứ thế trôi mà không biết đợi chờ ai, đừng giận hờn nhau nữa, ở bên anh, mình yêu nhau bình yên thôi, những chuyện khác để anh từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguy/3570291/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.