Nheo ánh mắt nghi ngờ, nói: “Cẩn Nam bị thương, con thấy chuyện này thế nào”
Minh Nhược Y cau mày giả bộ lo lắng: “Chuyện này thật sự có vấn đề, với lại mỗi lần anh ấy gặp chuyện đều có sự xuất hiện của Tử Hàn Tuyết. Theo con thấy chắc chắn có ẩn tình”
“Tiếp tục điều tra con khốn đó cho mẹ” Hoàn Tĩnh Chi nghiến răng ken két, nói một cách dứt khoát.
“Dạ mẹ” dứt lời Minh Nhược Y xin phép về phòng mình, vừa quay đi đã thay đổi sắc mặt gian tà một cách khó hiểu.
Sau khi rời đi Minh Nhược Y lấy điện thoại gọi cho ai đó ra lệnh: “đột nhập vào biệt phủ Nguỵ An tìm hiểu cuộc sống của những người ở đó, xem họ có bí mật gì quan trọng, có gì báo lại ngay”
Khi Minh Nhược Y đã rời đi, Hoàn Tĩnh Chi mở ngăn kéo, hộc tủ kế bên giường lấy ra tấm ảnh cũ, bên trong là một người đàn ông trung niên ngoài ba mươi tuổi. Viền mắt bà ta đỏ hồng chứa đầy lo sợ, dường như bà ta đang nghi ngờ điều gì đó.
Ngay sau cuộc gọi đó một tên mang trên người nón, khẩu trang, quần áo đều là màu đen trèo lên tường biệt phủ Nguỵ An thập thò quan sát bên trong.
Lúc này sáu người bảo vệ của biệt phủ đang đi kiểm tra lại các gian phòng và khuôn viên. Hắn chờ cho các bảo vệ đi khỏi định trèo xuống nhưng phát hiện phía dưới vách tường một con hổ to lớn đang thong thả từng bước chân nặng trĩu đi lại gần đó.
Hoảng hốt hắn nhanh chóng leo xuống đất, ba chân bốn cẳng rời đi.
Lúc này Minh Nhược Y nhận được một tin nhắn của tên thám tử: “Biệt phủ đó được bảo vệ rất chặt chẽ, nơi đó còn nuôi hổ để giữ nhà, tôi không thể đột nhập vào bên trong”
Không thể đi cửa sau, thì đành phải đích thân Minh Nhược Y ra tay rồi. Ả sẽ để Hoàn Tĩnh Chi vờ tới thăm Tử Hàn Tuyết rồi từ từ thăm dò.
…****************…
Buổi tối tại phòng vip của một khách sạn thành phố Quảng Châu.
Một thanh niên vạm vỡ đội nón bịt khẩu trang mở cửa bước vào, đi theo sau lưng là trợ lý của Hoàn Cẩn Nam - Lý Tín.
“Tôi đưa người tới rồi đây”
Minh Nhược Y đã ở bên trong phòng chờ sẵn, cô ta từ từ quay người lại, đưa ánh mắt sắc bén nhìn Lý Tín nói
“Tôi nghe nói cậu là trợ lý của phó chủ tịch Hoàn, không biết bình thường anh ta đối đãi với cậu thế nào?”
Lý Tín thành thật: “Dạ tốt lắm!”
Minh Nhược Y nhếch mép, ánh mắt gian xảo: “Có muốn được thăng chức không? Muốn làm quản lý phòng ban hay tiếp tục chạy theo sau Hoàn Cẩn Nam làm trợ lý”
Lý Tín có chút ngạc nhiên: “Tôi…”
Vẫn giữ thái độ đó Minh Nhược Y nói thêm: “Chỉ cần cậu mỗi ngày giúp tôi một chuyện… là báo cáo mọi hành tung của Hoàn Cẩn Nam cho tôi biết. Đi đâu, làm gì, gặp ai nói chuyện gì, đều phải kể hết, nếu cậu làm tốt. Tháng sau tôi sẽ đề bạt cậu với chủ tịch Hoàn Mặc để cậu được thăng chức”
Lý Tín cười trừ: “Nghe nói cô Minh đây chỉ là nhân tình của phó chủ tịch Hoàn, không quyền không chức không tiếng nói trong Hoàn Thị, sao có thể đề bạt được chứ. Với lại đi theo phó chủ tịch tôi cũng quen việc rồi, nên… việc này tôi xin nhường lại cho người thích hợp hơn”
Minh Nhược Y mặt nghiêm nghị: “Cậu dám từ chối lời đề nghị của tôi”
Lý Tín cười cười: “Xin phép tôi đi trước, lúc nãy bạn tôi có nhắn tin rủ đi nhậu, tôi nói với nó tôi đang ở khách sạn này phòng 301, chắc giờ nó cũng sắp lên tới rồi. Tôi xin phép đi trước, mất công bạn tôi lên tới thấy cảnh nam nữ trong phòng khách sạn thì không hay”
Minh Nhược Y đang cố kéo thật nhiều đồng minh về làm việc cho mình để dễ bề thực hiện kế hoạch của mình, nhưng cô ta toan tính thì chắc chắn sẽ có người cao tay hơn, vả lại cuộc sống này đâu phải ai cũng gian tà như Minh Nhược Y, đem nhan sắc ra làm việc chưa chắc đã thành công trong mọi chuyện.
Biệt phủ Nguỵ An!
Tử Hàn Tuyết trở về nhà đã gần trưa, bước đến gõ cửa từng phòng, đi quanh sảnh cũng không thấy ai, cô tò mò lân la đi ra gian bếp tìm xem có ai ở đó không, đi tới cửa Tử Hàn Tuyết thấy trong phòng tỏa ra một mùi khét nồng nặc, bước vào thì thấy Nguỵ Triết Minh đang ho sặc sụa bên trong gian bếp, thấy cô về Nguỵ Triết Minh hứng khởi tay bưng một mâm nhôm vuông, bên trên đang đựng thứ gì đó đen thui thùi lùi chạy đến phía cô.
“Hàn Tuyết, em về rồi đó hả, em xem anh nướng bánh cho em nè” Nguỵ Triết Minh vừa nói vừa nâng cái mâm có cái bánh mỳ cháy khét đó lên trước mặt Tử Hàn Tuyết.
Cái mùi khét kia khiến Tử Hàn Tuyết cảm thấy khó chịu, miễn cưỡng liếc mắt nhìn thử, nói: “Bánh mỳ… than sao!”
Nguỵ Triết Minh thường ngày rất thích làm vui lòng Tử Hàn Tuyết, anh luôn tìm hiểu xem cô thích ăn gì, uống gì, làm gì, sau đó tìm tòi học hỏi để làm ra những món ăn thức uống mà Tử Hàn Tuyết thích. Hôm nay cũng như vậy, không biết là ai chỉ hay học ở đâu ra mà lại đi chui vô bếp cặm cụi làm ra một chiếc bánh mỳ cháy khét thế kia.
Nguỵ Triết Minh cao giọng hỏi: “Đen hả.!! Không sao không sao! Anh mới làm lần đầu nên nó chưa tốt, dù sao anh cũng không bắt em ăn đâu, chỉ là anh muốn khoe với em hôm nay anh học món mới, món mà em thích thì nhất định anh sẽ làm tốt, đợi mai mốt anh làm thành công rồi anh sẽ để em ăn thử, có được không yêu thương của anh”
Tử Hàn Tuyết nhìn đi nhìn lại lòng bàn tay đen thùi lùi với gương mặt nhem nhuốc của Nguỵ Triết Minh, rồi lại nhìn tới nhìn lui chiếc bánh cháy khét, liền đưa tay cầm lấy mâm nhôm bỏ lại trên bàn nhón chân ôm chầm lấy cổ Nguỵ Triết Minh dịu giọng: “Cách mà anh yêu em, khiến em bị mê hoặc đó có biết không!”
Tử Hàn Tuyết chưa từng yêu ai, chẳng có đến một người yêu cũ, cô từng suy nghĩ giữa nam và nữ luôn có nhiều điểm không hợp, nếu như vậy ở bên nhau sẽ thấy không thoải mái, sau đó chia tay rồi lại phải đi bắt đầu lại với một mối quan hệ mới, nếu vậy ngay từ đầu đừng tiếp xúc, nên cô luôn cho mình khoảng cách với người lạ khác giới.
Cho đến khi cô vô tình va trúng tiếng sét ái tình với Nguỵ Triết Minh cô đã thay đổi toàn bộ suy nghĩ ấy và luôn mong rằng có thể được cùng anh ấy nắm tay nhau đi đến suốt cuộc đời một cách nhẹ nhàng bình yên.
…
Biệt thự Hoàn Gia.!
Trong phòng riêng của Hoàn Mặc, ông ta đang chắp tay sau lưng đứng nhìn qua khung cửa sổ ánh mắt như đang do thám điều gì đó ở bên ngoài. Từ phía sau trợ lý Châu gằn giọng,
''Từ lúc cổ phiếu tập đoàn chúng ta gặp biến cố cho tới nay, theo điều tra tôi biết được phía Nguỵ Văn Châu vẫn không có động tĩnh gì"
Hoàn Mặc cau mày gian tà: “Cứ nghĩ cái tên Nguỵ Văn Châu đó thừa nước đục thả câu vậy mà… không biết bọn chúng đang mưu kế gì đây. Nếu biết trước hồi đó tôi mạnh tay hơn chút nữa thì làm gì hắn có cơ hội lấy được vợ mới để rồi bây giờ đang điều hành tập đoàn lớn nhất Canada chứ”
Trợ lý Châu hơi nheo mày báo cáo: “Bây giờ đã qua giai đoạn căng thẳng, nhưng tập đoàn chúng ta vẫn còn tổn thất nặng thưa chủ tịch, ngài có kế hoạch gì để phục hồi Hoàn Thị về vị trí ban đầu không”
“Kế hoạch lật đổ Nguỵ Văn Châu không thể nóng vội nhất thời, lật đổ hắn để xác nhập tập đoàn TTM vào với Hoàn Thị là chuyện sớm muộn, tôi ắt sẽ có cách” Hoàn Mặc bật cười đắc ý một hồi, sau đó lại trở về ánh mắt gian tà đó nhìn trợ lý Châu nói tiếp,
“Bây giờ nên tính toán kế hoạch đàm phán với Nguỵ An, hợp tác được với thằng nhóc Nguỵ Triết Minh đó tôi sẽ có thêm một đồng minh mạnh, đợi thời cơ chín mùi chúng ta ra tay với Nguỵ Văn Châu sau”
Mặc dù năm xưa Hoàn Mặc đã liên tục làm nhục vợ của Nguỵ Văn Châu cho đến chết, nhưng ông ta lúc nào cũng nuôi trong mình máu ghen tức vì sự xuất hiện của Nguỵ Văn Châu nên Triết An năm đó mới không đồng ý cưới Hoàn Mặc.
Nhưng ông ta không hiểu được là Triết An chưa một lần dòm ngó tới ông, dù cho không có Nguỵ Văn Châu thì bà ấy vẫn không chọn một gã đồi bại, đê hèn, ám dục như Hoàn Mặc làm chồng.
Ghê tởm vì bị Hoàn Mặc chạm đến thân thể của mình, là nỗi ô nhục, nên bà ấy mới nghĩ không thông mà chọn đến cái chết để giải thoát cho mình.
…----------------…
Buổi sáng tại biệt phủ Nguỵ An!
Một chiếc xe CH Auto Aculein đỏ dừng trước cửa biệt phủ, quý bà bên trong chậm rãi bước xuống xe.
Lúc này Nguỵ Triết Minh cũng vừa đi tập thể dục về, từ xa thấp thoáng thấy chiếc xe đoán được nó thuộc sở hữu của Hoàn Thị, vì đây là mẫu xe độc quyền của Trung Quốc sản xuất ra ba chiếc đầu tiên.
Tập đoàn Nguỵ An sở hữu hai chiếc do Nguỵ Triết Minh và Vũ Vũ sử dụng, chiếc còn lại thuộc về Hoàn Thị. Hôm nay chiếc xe này có mặt ở đây chắc chắn không phải của Vũ Vũ, vì cậu ấy không lịch sự tới mức dừng xe trước cổng mà sẽ chạy thẳng vào hầm xe bên trong biệt phủ.
Chắc hẳn là Hoàn Cẩn Nam đến tìm Tử Hàn Tuyết hoặc tiếp tục muốn đàm phán hợp tác. Mặc dù liên tục bị từ chối gặp mặt nhưng Hoàn Thị vẫn kiên trì ba ngày lại cho người qua trụ sở Nguỵ An đàm phán. Lần này lại đích thân Hoàn Cẩn Nam đến tận nhà thế này xem ra sắp có kịch hay rồi.
Hoàn Cẩn Nam luôn nghĩ Nguỵ Triết Minh không chịu ký hợp đồng với hắn là vì Tử Hàn Tuyết, nhưng hắn không biết là dù có Tử Hàn Tuyết hay không thì Nguỵ Triết Minh vẫn không ký hợp đồng, anh ấy chỉ muốn thu trọn Hoàn Thị về hoạt động dưới sự điều hành của mình. Còn hợp tác thì anh ấy không có nhu cầu.
Đến Hoàn Mặc còn không biết được Nguỵ Triết Minh chính là con trai Nguỵ Văn Châu, thì làm sao Hoàn Cẩn Nam biết được lý do Nguỵ Triết Minh không hợp tác là vì mối thù giết mẹ anh của Hoàn Mặc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]