Cẩn Duệ Dung ba chân bốn cẳng vụt đi mất, tầm mười phút sau đã cùng Nguỵ Triết Minh vội vã chạy vào phòng.
Lúc này trên trán Vũ Vũ đổ mồ hôi mỗi lúc một nhiều hơn, sắc mặt cũng càng lúc càng tái nhợt.
Không còn cách nào khác Tử Hàn Tuyết mở vali lấy trong đó chiếc áo somi của mình cột chặt vết thương để cầm máu. Cẩn Duệ Dung chạy nhanh xuống trước lấy xe, Nguỵ Triết Minh cõng Vũ Vũ trên lưng, Tử Hàn Tuyết đi phía sau đỡ phụ lấy.
Cả hai nhanh chóng đưa được Vũ Vũ xuống sảnh, Cẩn Duệ Dung cũng kịp lúc cho xe tới, cô lái đến thẳng bệnh viện A nơi mình làm việc, trên đường đi đã gọi trước cho Nam Phong Kỳ.
…
Nam Phong Kỳ cùng với Tử Mạn Thiên đã cùng vài y tá đứng cạnh băng ca chờ sẵn.
“Kéet..” Chiếc xe jeep đỏ thắng gấp đến mức lết bánh xe. Tử Mạn Thiên đưa tay mở cửa xe, Nam Phong Kỳ cùng Nguỵ Triết Minh nhanh chóng đỡ lấy người Vũ Vũ đặt lên băng ca, sau đó vội vàng đẩy anh ấy vào phòng cấp cứu.
Sau hơn một tiếng ở bên ngoài chờ đợi cuối cùng cánh cửa huyền thoại ấy cũng đã mở ra, Vũ Vũ nằm trên băng ca đã được đẩy ra ngoài, đưa đến phòng bệnh.
Dù sao Vũ Vũ cũng qua cơn nguy kịch, hiện anh ấy vẫn còn hôn mê, ở lại đông quá cũng chẳng làm gì nên Nguỵ Triết Minh đưa Tử Hàn Tuyết về vì Cẩn Duệ Dung nhất quyết đòi ở lại chăm sóc cho Vũ Vũ.
Suốt chặng đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguy/3570267/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.