Quả thật không thời điểm nào thích hợp hơn lúc này, Tử Hàn Tuyết hít một hơi thật sâu thở ra chậm rãi lấy hết can đảm ấp úng nói với Nguỵ Triết Minh,
“Thật ra, tôi có chuyện muốn nhờ cậu~ Cậu chờ tôi một chút..”
Nói xong Tử Hàn Tuyết đứng dậy quay người đi vào phòng. Nguỵ Triết Minh nheo mắt nhìn theo cô, không biết là chuyện gì mà sao nhìn vẻ mặt cô ấy khá nghiêm trọng.
Vài phút sau Tử Hàn Tuyết lững thững từ phòng quay lại ngồi xuống ghế sofa, đưa cho Nguỵ Triết Minh một cái usb,
“Có thể giúp tôi tìm ra người đàn ông mặc áo somi trắng ra vào phòng đó được không.?”
Nguỵ Triết Minh cầm lấy usb xoay người qua ấn nút mở nguồn laptop.
Thật ra, chuyện cô mang thai cũng chẳng hay ho gì, muốn anh tìm giúp cô gã đàn ông đó không phải để bắt hắn chịu trách nhiệm mà chỉ muốn tìm hắn để hỏi xem ai là người đứng sau ra lệnh cho hắn hại cô mất đi trong trắng như vậy.
Mặc dù trong camera có quay lại cảnh Minh Nhược Y cùng hai người đàn ông khác bê cô vào trong, nhưng theo luật họ có thể cãi là do Tử Hàn Tuyết say đi nhầm phòng nên họ mới bế cô về lại phòng của cô, vì thời gian họ ở trong phòng chỉ vài phút.
Người đàn ông mặc áo somi trắng kia thì bước vào phòng sau một lúc họ rời đi, anh ta ở trong đó với cô đến tận sáng mới ra ngoài.
Khoan đã, nếu để Nguỵ Triết Minh xem đoạn clip thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguy/3570261/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.