Hoàn Cẩn Nam nhìn cô ta cảm thấy ngập tràn sự thất vọng. Liếc cô ta một cái rồi bỏ một mạch lên phòng làm việc mặc cho Minh Nhược Y đang giãy đành đạch dưới sàn la làng lên.
Thấy bóng Hoàn Cẩn Nam xa dần, Hoàn Tĩnh Chi mới đi lại đỡ Minh Nhược Y lên xì xầm,
“Minh Nhược Y, con thấy Tử Hàn Tuyết là người thế nào?"
Đúng lúc này Tử Hàn Tuyết từ phòng Hoàn Mặc đi ra, Minh Nhược Y tỏ thái độ nhàn nhã, giả tạo nói,
"Tử Hàn Tuyết là một cô vợ tốt, cháu dâu thảo. Con nghĩ cô ấy xứng đáng làm dâu họ Hoàn....còn con thì..."
Bên ngoài nghe vào lại cứ tưởng cô ta chân thành thật sự, nhưng trong tâm Tử Hàn Tuyết thừa biết cô ta cố tình diễn kịch trước mặt Hoàn Tĩnh Chi.
Minh Nhược Y làm thế vì tưởng Hoàn Tĩnh Chi cùng phe với Hoàn Mặc, nhưng cô ta không biết Hoàn Tĩnh Chi ghét cay ghét đắng Tử Hàn Tuyết. Nói đúng hơn bà ta ghét người nghèo.
Tử Hàn Tuyết tỏ ra dửng dưng như không nghe không biết chuyện gì, vẫn giả ngơ xem cô ta diễn được tới đâu, xem tiếp theo cô ta sẽ làm gì. Muốn cái danh Hoàn phu nhân thế à? Thế thì ráng mà lấy về đi chứ Tử Hàn Tuyết cô ấy cũng ngán ngẩm cái cuộc sống thượng lưu giả tạo này lắm rồi.
Làm dân thường kiếm từng đồng sống qua ngày ấy vậy mà lại vui, thoải mái, không phải đau đầu vì những tính toán thiệt hơn, những tranh đấu gia tộc hay những đố kỵ học thức.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguy/3570250/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.