Editor: Tây An
Sở vương đột nhiên giá lâm, trong viện vô luận người ác người thiện, đều bị hù đến biến sắc, quỳ phục một chỗ.
Lặng ngắt như tờ.
Thạch Xúc mặt như màu đất, run rẩy không thôi.
Sở vương lại chỉ nhìn chằm chằm nữ tử trước mắt kia, mặt không biểu tình, góc cạnh căng cứng.
Sau đó, ánh mắt của y chuyển hướng Ngũ Cử.
“Khanh cũng ở đây.” Y lạnh lùng nói.
Ngũ Cử lại lễ Sở vương: “Thần nghe nơi đây có người sinh sự, nên lĩnh vệ sĩ đến đây.”
“Chợ búa ẩu đả, cũng kinh động đại phu?” Sở vương lạnh lùng nói, lại thẳng đi đến trước mặt Thiên Mạch, “.”
Thiên Mạch nghe vậy, mới ngẩng đầu, cánh tay lại chợt bị nắm chặt, bị Sở vương cưỡng ép kéo đi. Cô bị quăng đến lảo đảo hai cái, Sở vương cũng không ngừng bước, kéo lấy cô, nhanh chân đi ra ngoài cửa.
Mọi người bị tình huống như vậy quấy đến mơ hồ, nhìn trộm, hai mặt nhìn nhau.
Chỉ có Ngũ Cử đứng nguyên chỗ, nhìn hướng họ biến mất, ánh mắt sâu tối.
** ***
Lữ quán nơi phố xá sầm uất, lúc ra đến nơi, đã rất nhiều người vây đến đây.
Vạn chúng nhìn chằm chằm, Thiên Mạch mặt đỏ bừng, Sở vương lại giống như không quan tâm, dắt cô đi đường lên xe.
“Đại vương…” tay Thiên Mạch bị y kéo đến đau, Sở vương lại không buông ra, siết chặt lấy, giữ lấy.
“Tiểu thần Phù!” ngồi xuống xe rồi, y quát một tiếng, “Dẫn chủ nhân căn nhà này, kẻ nháo chuyện, đưa hết vào hoàng cung, quả nhân tự mình thẩm vấn!”
Tiểu thần Phù vội đáp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-my-nhan/1162319/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.