🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ông nội Thiên Mạch cả đời có hai sở thích lớn, một là đống giấy, hai là đồ ăn. Đồ ăn ông làm, nổi tiếng xa gần, người người tán thưởng. Thiên Mạch gần son thì đỏ, chuyện nấu ăn cũng giỏi hai tay. Tỉ như kho cổ vịt, tay nghề chính là học theo ông. Lúc trước cô thích ăn cổ vịt ngoài vỉa hè, ông bèn nghiên cứu, tự nghĩ ra một cách nấu, hương vị cũng vô cùng không tệ.

Thời này tiếc nuối lớn nhất là không có ớt, nhưng người Sở cũng thích vị cay, các nguyên liệu khác, nói chung đều có thể tìm được. Thiên Mạch tìm được một cái cái hũ trông ổn trong phòng bếp, xin vú già tìm giúp đủ hương liệu, đường thì phiền phức hơn, cô lại phải dùng đồ thay thế, xin vú già đổi giúp chút mật ong.

Vạn sự sẵn sàng, lửa nổi lên trong lò, khi mùi thơm nồng đậm bay tứ phương, chẳng những vú già cười tủm tỉm, một vài chúc lại nghỉ đêm trong phủ không về cũng tới nhìn ngó, khuôn mặt mong đợi hỏi vú già, tối nay làm món gì.

Cổ vịt ra nồi, Thiên Mạch giội mật lên. Cô thử một miếng nhỏ, mặc dù cũng không như ý quá, nhưng vị cũng không xê xích gì nhiều.

Người bị mùi thơm dẫn dụ mà đến đã sớm đứng cạnh trông mong mà nhìn, thèm nhỏ cả dãi. Cổ vịt chỉ có mấy cái, may mà người cũng không nhiều, Thiên Mạch tự bưng nồi, chém thành đoạn ngắn. Mới đơm ra, mọi người đã nhịn không nổi, mỗi người nhặt một miếng lên để nếm, mới vào miệng, hai mắt đều phát sáng.

“Đây thật sự

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-my-nhan/1162315/chuong-44.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.