Editor: Tây An 
Thương Tắc vội vàng vung kiếm ngăn trở, binh khí chạm vào nhau, cánh tay hắn run lên, lui lại một bước. 
Hắn định thần nhìn lại, chỉ thấy người kia mặc giáp trụ, dưới mũ giáp, là một khuôn mặt trẻ tuổi, ngũ quan sắc bén, đằng đằng sát khí. 
Người kia sắc mặt nặng nề, không đợi Thương Tắc thở dốc, lại vung kiếm ngay. Thể lực y mạnh, kiếm thuật lại linh hoạt, giao phong mấy hiệp, Thương Tắc vẫn đấu không lại, trong lòng thất kinh. 
“Đại vương!” binh lính Người Sở đuổi tới, nhao nhao đến giúp. 
Đại vương? Thương Tắc thầm giật mình, lấy lại tinh thần. Hắn nhìn người kia, hóa ra, người này chính là Sở vương? 
Huyết khí dâng lên, Thương Tắc không còn bận tâm nhiều nữa, đánh thẳng đến Sở vương. 
“Thương Tắc!” Tử Mẫn thấy thế, cũng mang người tới cứu. 
“Người Sở nhiều quá! Đi mau!” Tử Mẫn vung giáo dài, quát to. 
“Anh đi trước!” Thương Tắc và Sở vương giao đấu khó phân thắng bại, không muốn buông tha. 
Tử Mẫn đang muốn nói, đột nhiên nghe thấy tiếng xé gió truyền đến. 
“Coi chừng!” Hắn đẩy Thương Tắc, ngực lại bị mũi tên xuyên qua. 
Thương Tắc kinh hãi, đã thấy Tử Mẫn mắt đỏ, mặc kệ đau đớn tiến lên, ngăn trở binh khí người Sở, sắp rách cả mí mắt, “Đi mau!” 
Đầu như bị nước lạnh dội xuống, Thương Tắc nhìn bốn phía, thi thể người Dung trải rộng, càng nhiều hơn chính là người Sở kéo tới. 
“Đi!” tiếng rống Tử Mẫn điếc tai. 
Nước mắt tuôn ra, Thương Tắc nhìn trán Tử Mẫn bị mũi tên xuyên qua, rống to với chung quanh, “Rút lui!” Đỡ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-my-nhan/1162293/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.