Lăng Á nói muốn tìm hiểu tình huống dĩ nhiên là phải tìm hiểu ngay. Dù sao trước đó họ đã chậm trễ không ít thời gian, trát gọi hầu tòa thì vẫn để đó, thời gian lại là thứ chẳng chờ đợi ai.
Thế nhưng….
Quan Chước khó khăn mở lời: “Tử Duy, em có thể dẫn Quan Quan về nhà trước không?”
Mộc Tử Duy đương định nhận lời, nhưng vừa cúi đầu đã thấy Quan Quan ủ rũ lại có chút không đành lòng.
Cậu biết chuyện trước đó mọi người giấu Quan Quan đã làm tổn thương tâm hồn thằng bé, nhưng nếu thuận theo ý Quan Quan thật, để bé biết việc bố mẹ bé vì bé đã làm ầm ĩ thành ra thế, đối với Quan Quan có phải là tổn thương lớn hơn nữa không đây?
Trong chốc lát, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Quan Quan, Lăng Á cũng không ngoại lệ.
Hiển nhiên, Quan Quan bị mọi người nhìn lom lom như thế càng thêm hoảng loạn luống cuống, cắn môi không biết phải làm sao. Bé không muốn bị người lớn gạt không biết khi nào thì bị ném cho người khác, nhưng cũng sợ nếu bé không nghe lời, có phải chú bé cũng không thích bé nữa.
Khi bé khẩn trương vặn vẹo ngón tay, cái anh dữ dằn kia liền nói: “Nếu như nó muốn nghe thì cứ giữ nó lại, trẻ con cũng là đương sự, các người không thể cướp đoạt quyền biết rõ sự việc vì nó còn nhỏ được.”
Quan Quan không hiểu rõ Lăng Á đang nói gì, bé ngẩng đầu mở to cặp mắt trong suốt nhìn hắn.
Lăng Á cảm thấy bản thân hắn ghét những đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mot-tin-tim-ban-tram-nam-tro-thanh-vo-nguoi/1401735/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.