Quan Tiểu Cẩn bởi vì bị sốt nên mơ mơ hồ hồ, thậm chí không thấy được sắc mặt hiện giờ của Lăng Mị xấu thế nào.
Lúc vừa mới hiểu ra ý nghĩa trong lời Lăng Mị nói, trái tim Quan Tiểu Cẩn cũng thình thịch đôi lát.
Bất kể là ai, lúc được tỏ tình, cho dù không nói gì, nhưng trong lòng cũng đều vui vẻ, Quan Tiểu Cẩn cũng không ngoại lệ. Nhưng Quan Tiểu Cẩn lại cảm thấy tâm tình của mình sôi nổi hơn so với vui vẻ đơn giản.
Cái loại tình cảm này thoáng cái đã nhảy lên cổ họng, đầu váng mắt hoa, yết hầu căng cứng, trong miệng chan chát, rõ ràng là…
“Xem ra càng sốt nặng hơn rồi.” Quan Tiểu Cẩn lắc lắc đầu, tự giải thích cho mình, cố gắng vứt hết những rung động khó hiểu và vi khuẩn cảm mạo đi. Sau đó….
“Cô, cô đừng lắc đầu, sẽ càng chóng mặt đấy.” Lăng Mị thấy cô đã sắp hoa mắt chóng mặt, tình thế cấp bách đè đầu cô lại.
Mặt Quan Tiểu Cẩn đỏ phừng lên. Cũng may cô vốn đang sốt, không thể nào nhìn ra được.
Lăng Mị xấu hổ rụt tay lại, ngồi bên giường không nói lời nào.
Hắn biết mình đã bị từ chối, không có lập trường tiếp tục ở lại nữa. Nhưng hắn thấy Quan Tiểu Cẩn suy yếu lại không an tâm cho lắm, hơn nữa, cho dù bị từ chối, hắn cũng vẫn muốn nán lại một lát với Quan Tiểu Cẩn.
Quan Tiểu Cẩn ốm yếu nằm đấy, trên gương mặt là ửng hồng mất tự nhiên, con mắt cũng nửa híp, không có tinh thần gì.
Lăng Mị thấy Quan Tiểu Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mot-tin-tim-ban-tram-nam-tro-thanh-vo-nguoi/1401727/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.