PN: Tác giả đã dừng viết văn được một khoảng thời gian rồi nên không nhớ được nội dung cho lắm, bả viết một phiên ngoại nho nhỏ để lấy hứng. PN này kể về thời gian hơn một năm sau đó. Cửa hàng đã mở, Quan Quan đã vào nhà trẻ, Tần Cáp đã ở bên mỹ nhân nhà hắn rồi. Có chi tiết quỷ thần quái lực linh tinh, xin mọi người không nên chú ý.
Không phải chúng ta trở nên lớn mà là Mộc Tử Duy nhỏ đi
1|
“Không phải bạn lớn hơn, là Oreo nhỏ đi.”
Quan Quan nói bằng giọng ngọng ngịu, cầm chiếc bánh bích quy màu đen giơ lên trước mắt, lại ‘goằm’ cắn một miếng. Cái miệng nhỏ nhai nhồm nhoàm, bên mép còn dính không ít mạt bánh màu đen.
Từ sau khi lên nhà trẻ, có nhiều bạn cùng tuổi chơi, sự ngây thơ chất phác của Quan Quan cũng dần lộ ra, không còn giả vờ dáng ông cụ non như trước. Gần đây Quan Quan lại thích lời quảng cáo trong TV, lúc ăn kẹo lolipop thì sẽ nói ‘Mau vào trong bát nào’, lúc ăn Oreo sẽ nói ‘Không phải bạn lớn hơn, là Oreo nhỏ đi’.
“Quan Quan, đến giờ đi học rồi.” Mộc Tử Duy cầm chiếc ba lô nhỏ nói với Quan Quan.
“Anh lùn, chờ một chút, em còn chưa xong.” Quan Quan uống nốt phần sữa trong cốc, ra sức giải quyết phần bánh quy còn lại.
“Để vào trường rồi ăn bánh quy được không? Muộn giờ rồi đấy.” Mộc Tử Duy khom người hỏi.
“Ừ…” Quan Quan nhìn bánh bích quy trong tay, nhìn lại Mộc Tử Duy, do dự một chút, bỏ bánh bích quy vào hộp, đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mot-tin-tim-ban-tram-nam-tro-thanh-vo-nguoi/1401703/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.