“Quan Quan có muốn đi siêu thị không?” Mộc Tử Duy đi tới cửa mới nhớ ra, quay đầu hỏi Quan Quan.”
“Dạ.” Quan Quan đi chầm chậm tới, có vẻ không muốn lắm. Nhưng, giầy đã đổi từ lúc nào vậy?
Vì vậy, Quan Chước dắt Quan Quan, Quan Quan dắt Mộc Tử Duy, ba người cùng nhau đi về phía siêu thị.
Mộc Tử Duy đi siêu thị mua thức ăn, Quan Chước muốn đi mua một vài thứ đồ dùng sinh hoạt, chẳng hạn như dép lê cho Mộc Tử Duy, còn về Quan Quan… Người lớn dạo siêu thị, trẻ con sẽ luôn muốn đi theo, tuy rằng Quan Quan sẽ không thừa nhận đâu.
Bình thường người tới siêu thị toàn là các bà các mẹ, còn có một nhà ba người, như bọn Mộc Tử Duy, hai người đàn ông dắt một đứa trẻ, làm không ít người chú ý tới. Thế mà ba đương sự hoàn toàn không phát hiện ra.
Quan Chước lấy dép lê xong, đứng ở bên giá treo bàn chải đánh răng.
“Làm sao vậy?” Mộc Tử Duy ngẩng đầu lên nhìn hắn.
“Quan Quan hình như nên đổi bàn chải đánh răng rồi.”
“Đổi bàn chải đánh răng?” Quan Quan cau lông mày, bĩu môi, “Cháu thích bàn chải đánh răng bây giờ cơ.”
“Vậy mua chiếc y hệt vậy.” Quan Chước lấy ra một chiếc bàn chải màu lam, ném vào trong xe đẩy nhỏ.
Mộc Tử Duy thấy Quan Chước vẫn chưa đẩy xe đi, hỏi: “Còn muốn mua bàn chải đánh răng nữa à?”
“Ừ.” Quan Chước suy nghĩ một chút, cúi đầu hỏi: “Cậu muốn ở nhà tôi không?”
“Hả?” Mộc Tử Duy bị dọa sợ, mặt đỏ lên, ánh mắt nhìn Quan Chước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mot-tin-tim-ban-tram-nam-tro-thanh-vo-nguoi/1401671/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.