”Vậy… Bác sĩ, cái kim tiêm lớn ở đâu ra vậy ạ?” Cố Tử Ninh mặt hồng lựng nói ra câu này, mười phần muốn trêu đùa.
”Khi chữa bệnh mới cần sử dụng nó, nhưng bệnh nhân này… Tôi nhìn thấy vật kia của cậu đang cứng rắn khó chịu kìa. Hình như nó có chút không bình thường, không hiểu là mắc bệnh gì.” Bạch Khải Hạp đưa tay sờ một cái côn thịt đang ngẩng cao đầu của cậu, sau đó lại dùng móng tay bấm vào lỗ tiểu, xoa bóp liên tục khiến cậu thở dốc.
Anh Hai, anh Hai… Nơi đó của cậu không có bệnh! Nơi đó chỉ là… Phản ứng sinh lí bình thường thôi!
”Bác sĩ… Bây giờ em nên làm cái gì?” Mặc dù biết người trước mặt hoàn toàn giả vờ hòng ăn đậu hũ của cậu, cậu vẫn hết sức phối hợp với hắn.
”Ừm, chúng ta đo huyết áp cho nó đi.” Bạch Khải Hạp vừa nói vừa lấy ra dụng cụ đo huyết áp, đem băng vải quấn quanh côn thịt cậu mấy vòng, bắt đầu bóp bóng bơm hơi. Cậu cảm thấy bên dưới càng lúc càng thít chặt đến phát điên!
Anh Hai, anh xấu xa cũng vừa vừa thôi!
”Hừ… Hừ a… Bác sĩ, bác sĩ ca ca… Xin anh, em… Không muốn… A…”
Nhìn em trai mình ngửa cổ lên hít thở, lộ ra hầu kết xinh xẻo nhấp nhô lên xuống, Bạch Khải Hạp thả lỏng băng vải ra, nhìn con số mới vừa ”đo” được cau mày.
”Bệnh nhân này, tình trạng cậu đang rất nguy kịch, phải lập tức trị liệu mới được.”
”Trị liệu? Trị liệu như thế nào ạ?”
Đầu lưỡi cậu thật sự cà lăm. Anh Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mong/1306556/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.