Chương trước
Chương sau
Cố Tử Ninh nhìn Bạch Khải Hạp nghiêm trang ngồi trước mặt không có một chút càn rỡ, hai má thông suốt có chút đỏ ửng. Anh Hai lúc nói chuyện như vậy thật gợi cảm. Chẳng lẽ điều anh muốn thật sự chính là huấn luyện một mình ư?
Không thể không nói, nghĩ tới cái này, tiểu huyệt Cố Tử Ninh có chút đau rát, bắt đầu chảy nước mắt.
”Chuẩn bị xong chưa?” Bạch Khải Hạp thờ ơ nhìn cậu, biểu tình không có chút thay đổi. Thật ra hắn có chút hiểu tình trạng bây giờ của cậu, chỉ là không vạch trần. Hắn muốn nhìn xem, rốt cuộc em trai hắn có thể nhẫn nhịn tới cỡ nào.
”Vâng.”
”Vậy bắt đầu đi.”
Cố Tử Ninh nghe chính miệng Bạch Khải Hạp nói có chút không tin, lầu bầu chửi anh mình xấu xa mấy tiếng liền bắt đầu. Bởi vì lúc tới đây, áo ngoài quân phục của cậu đã bị cởi ra ngoài, bên trong chỉ mặc áo phông trắng mỏng, mồ hôi vận động ra rất nhiều nên đã sớm thấm ướt cái áo, càng lúc càng giống áo xuyên thấu.
Cố Tử Ninh làm không được nhanh nhưng vẫn rất dụng lực, cho nên mỗi một lần lên xuống, cơ bụng chưa phân múi cũng bắt đầu cuộn lại. Mọi thứ cứ như là lõa lồ trước mặt Bạch Khải Hạp, ánh mắt hắn hơi tối nhưng rất nhanh ổn định lại, vẫn như cũ nghiêm trang thỉnh thoảng đè chân cậu lại, hai chân cậu hiện tại đang móc vào thanh chắn cuối giường. Thân thể cậu vốn là không tốt lắm, mới vừa rồi cũng đã gập được kha khá lần cho nên bây giờ chính là gồng cả người mà làm. Không bao lâu sau trong mắt cậu toàn sao trời, không thể chống đỡ nổi nữa. Cậu lập tức xụi lơ ở trên giường, nâng mắt mịt mờ nhìn Bạch Khải Hạp, ngay lập tức hắn cảm thấy máu bắt đầu tụ xuống hạ thể.
”Tại sao không làm nữa?” Hơi thở trầm thấp mang theo khí tức dụ dỗ khiến cho cậu đang nằm xụi lơ trên giường cũng phải giật mình một cái.
”Anh Hai, em không thể… Có thể nghỉ một lát được không?”
”Muốn ngừng lại? Chẳng lẽ em muốn rớt ngay từ vòng đầu tiên của kì kiểm tra sắp tới?”
”Em…”
”Tới, tiếp tục.”
Vừa nói hắn vừa vỗ mông cậu một cái, ngón tay ma mị như có như không chạm nhẹ qua tiểu huyệt, cậu không nhịn được bật ra một tiếng rên rỉ.
”A!”
”Nhạy cảm như vậy? Tôi chỉ là muốn nhắc nhở em một chút thôi. Ninh, có phải quần áo trên người nặng nề quá không, cởi hết ra rồi tiếp tục làm cũng là một ý kiến không tồi.”
Nghe giọng điệu gần như là yêu nghiệt kia của người trước mặt, cậu vội vàng lắc đầu nhưng tất cả quyền chủ động đều nằm trong tay của Bạch Khải Hạp cho nên chưa đầy hai phút cậu lại bị lột sạch. Vội vàng lấy tay che nơi trọng yếu kia, tay cũng nhanh chóng bị kéo ra.
”Che làm gì, tôi thấy hết rồi còn đâu!”
”Em… Anh Hai!”
Cố Tử Ninh vừa xấu hổ vừa thẹn thùng, không hiểu tại sao anh mình lại xấu xa như vậy, tại sao có thể nói được những lời như thế?
”Ninh, tiếp tục làm đi.” Ánh mắt Bạch Khải Hạp càng lúc càng tối, nhìn côn thịt đang bán cương của Cố Tử Ninh đang run rẩy, hạ lệnh một tiếng.
Cho dù mệt mỏi tê cứng nhưng cậu vẫn cắn răng làm theo chỉ định của người này. Mặc dù chậm nhưng hắn thấy cậu thật lòng cố gắng.
Bụng Cố Tử Ninh rất đẹp, giai đoạn đầu của việc hình thành cơ sáu múi nhưng không hề gồ ghề thô thiển. Lỗ rốn của cậu cũng có màu hồng nhàn nhạt nổi bật rõ, hắn như bị câu dẫn cúi đầu nhẹ vươn lưỡi liếm nơi kia.
”A… Anh Hai… Đừng mà…” Cố Tử Ninh lần đầu được tiếp xúc ở chỗ đó, kích thích nhột nhạt khiến cậu rên lên. Đầu lưỡi kia và nhiệt độ ấm áp không ngừng tiến sâu vào bên trong, cơ thể cậu giờ như có muôn vàn dòng điện chạy qua. Loại cảm giác xa lạ này giống như tiến sâu vào cơ thể và trở thành một phần của cậu.
Cậu dưới tình huống này vẫn giữ được tư thế nửa ngồi nửa nằm mà cơ thể đã sớm mềm nhũn ra, Cố Tử Ninh sắp bị động tác ôn nhu cực hạn của Bạch Khải Hạp làm cho phát điên rồi, hơi thở ấm nóng vờn quanh từng thớ cơ càng khiến cậu muốn buông xuôi tất cả.
Sau đó Bạch Khải Hạp dời đầu lưỡi xuống, xuống một chút nữa, vừa vặn liếm đến quy đầu của cậu.
Tê liệt, cậu chỉ biết thở hào hển rồi ngã xuống giường. Mở mắt nhìn anh Hai đang từ trên cao nhìn xuống mình, giống như một vị vương giả nhìn giang sơn của hắn, cậu lại xấu hổ. Cảm giác này giống như là phi tử chuẩn bị được lâm hạnh vậy, chỉ có thể yên lặng chờ đế vương đến đùa giỡn, lấp đầy mình, tưới đẫm mình…
Mặt đối mặt hồi lâu, có thể nếu như một trong hai người không lên tiếng, tình trạng này sẽ kéo dài tới mùa xuân năm sau.
”Anh Hai… Em khó chịu…”
Cậu thật sự khó chịu, phía sau rõ ràng đã ướt át không chịu được, dịch bắt đầu rỉ ra. Cũng không biết sao, chính là bây giờ cậu không thể chịu nổi trêu đùa của Bạch Khải Hạp được nữa, chỉ cần người này tùy tiện vuốt ve mấy cái, chính mình lại xúc động không ngớt thế kia. Cảm giác này tuy có kì quái nhưng thật sự là kì diệu.
Yêu là cảm giác như thế này sao?
”Khó chịu? Muốn tôi liếm nữa sao? Nếu muốn… Tiếp tục gập đi.”
”Ha…” Cậu cười khổ nhưng thật sự muốn khóc, anh Hai rốt cuộc muốn thế nào mới vừa lòng đây, tại sao lại cứ hành hạ cậu thế?
”Tôi hiện tại có chút… Ừm, lười, không muốn cúi đầu nữa. Nếu như em giữ nguyên cái tư thế ban nãy, cơ thể sẽ nghiêng về phía trước, vậy thì thuận tiện hơn. Dĩ nhiên em cũng có thể lựa chọn từ bỏ. Trước đó nói một chút đi, hôm nay không gập được 100 cái thì không được nghỉ.”
Cố Tử Ninh vẻ mặt đau khổ, suy nghĩ một chút rồi tiếp tục làm. Khoan đã, hình như có cái gì sai sai, nãy giờ cậu gập bở hơi tai có đếm đâu, chẳng lẽ bây giờ lại phải gập lại từ đầu?!
”Ngoan, tiếp tục làm đi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.