Bạch Khải Hạp nhìn biểu tình không thể tin nổi của em trai mình, ý xấu trong lòng càng được nâng lên. Đại khái em hắn cũng hiểu hắn muốn cái gì… Chính là muốn cậu tự bài tiết ra.
”Anh Hai… Đừng mà…” Nghĩ đến chuyện mình sắp làm, Cố Tử Ninh thật sự rất xấu hổ, hơn nữa cậu cảm thấy cái này mình không làm được. Cái kia nhỏ như vậy sao cậu có thể bài tiết ra được. Huống chi tất cả mọi động tác đều được giám sát nghiêm ngặt dưới ánh mắt Bạch Khải Hạp.
”Muốn anh giúp, hử? Em còn chưa thử thì làm sao biết được?” Bạch Khải Hạp nói xong liền lấy tay đẩy hết toàn bộ cán bút vào trong nội bích cậu, cây bút kia đã đạt đến độ sâu không thể tưởng tượng nổi, thậm chí có thể đã đâm tới cúc tâm dâm đãng của mình.
”Hừ… A… Ha… A…” Hậu huyệt bị dị vật đâm vào co rút chặt chẽ, tiểu huyệt mút chặt cây bút lông nhưng bên trong lại khó chịu muốn đẩy ra ngoài cơ thể. Cán bút rất nhỏ lại trơn cho nên cậu cố nửa ngày bút vẫn không dịch chuyển được nhiều mấy. Cậu gấp rút muốn đẩy nó ra, tràng đạo càng chặt chẽ bọc nó lại, cả cơ thể hồng hồng run rẩy dưới mắt của Bạch Khải Hạp cũng tăng thêm một phần diễm tình.
Cố Tử Ninh vì động tác quá xấu hổ, hai má căng nóng đỏ bừng, lại bởi vật kia quá khó để đẩy ra nên cả người đều là mồ hôi lấm tấm. Mười đầu ngón chân co quắp lại thật khổ sở.
Cậu bây giờ giống như một con tôm luộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mong/1306552/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.