Cuối cùng hai người cũng đã tới cảng Ba, nhìn khu trò chơi lấp lánh, Cố Tử Ninh mở to mắt đi một vòng.
”Anh, anh, mấy cái đồ chơi này em chưa thấy bao giờ hết!”
Cậu cảm thấy xung quanh đều là thứ mới mẻ lạ lùng, cậu phải cảm ơn chuyện Bạch Khải Hạp ngày hôm nay dắt cậu đi chơi a!
”Những thứ này đều là đồ chơi của địa cầu xưa, bây giờ được người ta phục chế như cũ. Mặc dù có chút khác biệt nhưng vẫn có rất nhiều người chưa từng thấy qua.
”Ô… Nhưng mà sao nơi đây không có ai hết vậy?” Cố Tử Ninh sau khi háo hức chạy một vòng liền cảm thấy có gì đó sai sai, nếu những thứ hiếm lạ như thế này được trưng bày thì hẳn là phải có nhiều người mới đúng chứ!
Hắn cúi đầu cười nhẹ, trong lòng khẽ than thầm hôm nay em trai hắn thông minh xuất chúng. Đúng, hôm nay hắn chính là dùng đặc quyền quân đội của mình bao trọn khu này, chỉ hai người đi chơi với nhau thôi. Thật ra thì không hẳn là lấy công mưu tư (lấy chuyện công làm việc riêng) chẳng qua là người nắm giữ khu này là người có thế lực, tiền tài đối với người ta là vô dụng thế nên chi bằng tạo một chút áp lực.
Dù sao ở trong quân đội, Bạch Khải Hạp chỉ có số thứ tự cùng danh hiệu, có ai thật sự biết hắn là ai đâu nào.
”Bởi vì chúng ta may mắn.”
”May mắn?” Cố Tử Ninh nghi ngờ
”Không có ai biết khu này mở khu trò chơi đâu, chỉ có chúng ta biết thôi.”
”À,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mong/1306537/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.