Vẫn là buổi chiều.
Trên ngọn núi nơi gia tộc Wittbach trú ngụ, những lá cờ màu xanh dương vẽ biểu tượng phất phới trên đỉnh lâu đài này đến lâu đài khác.
Ngày hôm nay, đó là ngày mà cô cả, cùng con rể tương lai của gia tộc Wittbach, trở về nhà.
Mọi người đều rất coi trọng điều này.
Từ ông nội của Alexis đến ba vợ Lawrence, và tất cả họ hàng thân thích, không ai vắng mặt, thậm chí đang ở các quốc gia khác, cũng đều vội vã trở về.
Đây là một nghi thức chào đón nồng nhiệt, nhưng rất tinh tế.
Bởi vì những tòa nhà được thiết kế bởi những nhà thiết kế hàng đầu thế giới, những bức chân dung, một số loại hoa cỏ, thực vật quý kiếm, thậm chí cả những bức tranh và đồ cổ nổi tiếng bên trong lâu đài, Đỗ Duy đều không biết chúng.
Hắn không thể hiểu được, nhưng cũng không ngạc nhiên.
Suy cho cùng, giờ đối với hắn, giá trị của những thứ này không lớn.
Hắn càng thích những món đồ đặc biệt liên quan đến ác linh như xúc xắc.
Trong đại sảnh của lâu đài cổ.
Những tấm thảm sang trọng được trải khắp sàn, bàn ăn đầy rượu và các món ngon, hàng chục người hầu đứng hai bên dưới sự lãnh đạo của người quản gia già Fuller.
Ông cụ ngồi ở vị trí đầu tiên, từ bên tay trái xuống dưới là Lawrence, Frobin và những người thân khác.
Còn Đỗ Duy và Alexis thì đang ngồi bên tay phải của ông cụ.
Có thể thấy, Alexis có địa vị rất cao trong gia tộc Wittbach, ít nhất là trong mắt ông nội cô.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745677/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.