Chương trước
Chương sau
Nói thật, Đỗ Duy có chút khó hiểu...
Hắn nhìn Freddy đang quỳ trước mặt, điên cuồng dập đầu, chống tay xuống đất cầu xin, có chút khó hiểu.
WTF?
"Làm ơn, anh Đỗ Duy, cho em ra đi thanh thản đi, cứ giết em đi, em biết anh có khả năng đó."
Giọng của Freddy rất buồn bã, những lời van xin của nó khiến người nghe thương xót.
Đến tột cùng bị giày vò cỡ nào, đã khiến nó thành ra như vậy...
Nhưng Đỗ Duy không có chút cảm xúc nào.
Hắn đến để hỏi Freddy về đồng hồ của Lamer.
Cùng lúc đó, giọng của Ryan phát ra từ chiếc điện thoại mà hắn đang cầm trên tay.
Ryan hét lên: "Chủ nhiệm, đừng nghe tên ngốc này nói. Nó đang cố lừa anh đấy, tên ngốc này vừa nói là sẽ đến gặp ác ma nữ tu. Mặc dù em không biết ác ma nữ tu là gì, nhưng cái tên phát ra từ mỏ thằng Freddy này, chắn chắn chẳng phải hạng đàng hoàng, anh đừng tin vào nó nói nhảm!"
Freddy hét lên: "Ryan, mày đừng có xỏ xiên nữa, tao muốn tìm ác ma nữ tu, chẳng phải do bị mày bức ép hả. Nếu không phải mày cứ đúng giờ lại hành hạ và sỉ nhục tao, tao có thể cầu xin được chết không?"
Nói xong, Freddy tiếp tục quỳ lạy Đỗ Duy.
"Anh Đỗ Duy, trước đây do em không hiểu chuyện. Em không nên làm phiền anh, nếu anh muốn cây đàn piano đó, em nên ngoan ngoãn giao cho anh, nhưng hiện tại mọi chuyện đã trở nên như thế này."
"Em nghĩ em đối với anh chắc đã vô dụng rồi, đúng không?"
"Anh cho em cái chết thống khoái đi, để cho em xuống địa ngục hay là lên thiên đường đều được, em thật sự không muốn sống nữa!"
Freddy rung rưng lệ, có chút mất kiên nhẫn.
Vừa khóc vừa bò đến trước mặt Đỗ Duy, như muốn túm lấy chân của Đỗ Duy.
"Câm miệng!"
Đỗ Duy cau mày, bực bội quát.
Ryan đầu dây bên kia tức giận mắng: "Freddy, mày bị điếc sao? Mau câm miệng nghe không!"
Cuộc nói chuyện giữa đôi bên khiến Đỗ Duy bực mình.
Nhiều thập kỷ trước, mối quan hệ giữa hai người có thể được gọi là cha dượng và con ghẻ ngày càng trở căng thẳng, mặc dù trước đó có thể đã rất căng thẳng.
Nhưng……
Vậy thì chắc chắn không có gì quá đáng khi xúc phạm nhau.
Vì vậy, Đỗ Duy vội nói với Ryan ở đầu bên kia: "Anh có chuyện muốn hỏi Freddy, hỏi xong anh sẽ nói chuyện với chú."
Ryan vui mừng nói: "Là chuyện thăng chức, tăng lương cho em sao?"
Đỗ Duy nói một cách mơ hồ: "Hiện tại hệ thống phúc lợi của bệnh viện chúng ta còn chưa thiết lập xong, thăng chức và tăng lương còn phải chờ, trước tiên anh có thể phong cho ngươi danh hiệu phụ tá danh dự của tôi."
Ryan ồ lên đầy tiếc nuối, rồi lại chuyển sang phấn khích: "Chủ nhiệm, anh siêu giỏi đến vậy, nếu em trở thành phó của anh thì em cũng sẽ rất giỏi."
Trong thế giới quan của gã, giám đốc Đỗ Duy là người có quyền lực nhất, có thể trở thành phụ tá của bác sỹ Đỗ Duy chính là lời khen lớn nhất đối với gã.
Đỗ Duy gật đầu nói: "Chú có thể hiểu như vậy, nhưng anh không khuyên chú nói cho người khác biết. Dù sao chuyện này cũng chỉ trên danh nghĩa, trong lòng chú biết là được."
Ryan trầm giọng nói: "Em biết... em biết... nếu người khác biết, nhất định sẽ ghen tị với tài năng của em. Một khi xúc phạm danh dự của em, thì sự nghiệp y khoa của em có thể bị gián đoạn."
"Chết tiệt, những người đó thật xấu!"
Đỗ Duy hùa theo vài câu để Ryan bình tĩnh lại, sau đó quay đầu nhìn Freddy đang sụp đổ.
Vào lúc này, Freddy trợn tròn mắt. Cuộc nói chuyện vừa rồi của Đỗ Duy và Ryan không hề che giấu nó, nói ngay trước mặt nó.
Nghe xong, trong đầu nó chỉ có một ý nghĩ.
Ác quỷ này cùng nhóm với Ryan.
Hai người này đều bị điên...
Nếu không điên, làm sao có thể nói được một cuộc trò chuyện hoàn toàn phi logic như vậy.
Chức danh phụ tá danh dự là gì.
Họ nghĩ rằng tất cả mọi người trên thế giới này ngoại trừ họ đều bị bệnh tâm thần? Và hai người họ là bác sỹ?
Thế giới này có quá điên rồ không?
Đầu óc Freddy cứ suy nghĩ miên man.
Nó gầm lên trong lòng: "Freddie này thua một thằng điên? Không phải là... 2 thằng điên?"
Đỗ Duy không biết Freddy đang nghĩ gì.
Nhưng có thể thấy Freddy hiện tại có điều gì đó không ổn, có thể là do bị nhốt quá lâu nên đã gây ra các vấn đề về tâm thần.
Phải nhanh chóng hỏi thông tin mà hắn muốn.
Nếu không, sau một thời gian, kẻ có năng lực tạo bóng đè này có thể sẽ bị loạn thần kinh.
Nghĩ vậy, hắn vội vàng lạnh giọng hỏi: "Freddy, lúc trước mày có nói về đồng hồ của Lamer? Nói cho tao biết tất cả thông tin về chiếc đồng hồ này. Nếu mày làm vậy, tao có thể cho mày chết êm ái."
Freddy bối rối nhìn Đỗ Duy.
Sự đấu tranh và suy nghĩ lóe lên trong mắt nó.
Do dự, nhưng cuối cùng nó đành thở dài bất lực, nói với vẻ mặt buồn bã: "Đồng hồ của Lamer, tại sao anh lại hỏi em về thứ đó?"
Đỗ Duy cúi đầu, nhìn xuống nó nói: "Bởi vì tao nghi ngờ chiếc đồng hồ cổ trong nhà tao chính là thứ mà mày gọi là đồng hồ của Lamer."
Freddy kinh ngạc: "Cái gì? Trong nhà anh có một chiếc đồng hồ cổ sao? Có phải là cái đồng hồ có phù điêu thiên thần linh thiêng ở mặt trước, còn mặt sau là đầu dê?"
Đỗ Duy suy nghĩ một chút, có vẻ như đúng là chiếc đồng hồ cổ ở nhà.
Hắn bèn đáp: "Có, nhưng nó đã bị hỏng. Phần lớn thời gian, các kim đồng hồ chồng lên nhau khi xoay."
Freddy buột miệng: "Không... ma quỷ... không, anh Đỗ Duy, anh hiểu lầm rồi, đồng hồ của Lamer là như vậy. Nhiều năm trước, tên khốn Ryan Hamel, tên súc sinh kia không biết sử dụng cách gì đã kiềm chế đồng hồ của Lamer."
"Sau đó, nó không khác gì những chiếc đồng hồ bình thường."
"Nhưng nếu nó phá vỡ kiềm chế, kim đồng hồ sẽ chồng lên nhau."
Đỗ Duy tinh ý nhận ra một số vấn đề, vội vàng hỏi: "Ý của mày là, đồng hồ của Lamer từng thuộc về Ryan Hamel?"
Freddy miễn cưỡng nói: "Đúng vậy, những gì em biết về Đồng hồ của Lamer cũng đến từ Ryan Hamel. Tên khốn đó đã tìm kiếm những món đồ như vậy trên khắp thế giới, cũng chẳng biết để làm gì."
Nghe vậy, Đỗ Duy không khỏi tự hỏi: "Nếu đồng hồ cổ là đồng hồ của Lamer, thì dựa vào thông tin mà Alexis đã giúp mình kiểm tra, có thể suy ra rằng chủ nhân của đồng hồ của Lamer đã chết ở ngoại ô New York hai mươi năm trước. Đó là Người Đuổi Quỷ tóc vàng trong nhà thờ cũ, tiền thân của Bệnh viện Tâm thần Hill."
"Mặt nạ, đồng hồ cổ và bức tranh sơn dầu mà mình có được bây giờ đều do người đó sưu tầm."
"Nói cách khác, Ryan Hamel là Người Đuổi Quỷ tóc vàng..."
"Ngoài ra, còn có một thành viên của Vanity đã chết ở New York hai mươi năm trước, bởi vì Mercer nói cho tôi biết, lý do y huyết tế xung quanh Ngôi nhà kinh dị, là để đàn áp mặt nạ nguyên thuỷ dưới lòng đất."
"13 mặt nạ, mỗi mặt nạ đều có một ma linh tồn tại."
"Mà khi mình ở Bang Jedkla, cũng nhận được một số thông tin liên quan."
"Ryan Hamel từng rất thân với một thành viên của Vanity, cả hai đã nghiên cứu về cánh cổng địa ngục."
"Có thể thành viên Vanity đã chết ở New York, là bạn của Ryan Hamel?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.